TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 448

đem Mi Sơn Quân xé thành tám mảnh, xem như tên chiến quỷ kia khách
khí rồi.

Lúc nàng trở về, Mi Sơn Quân lại đấm ngực giậm chân khóc lóc nức

nở, âu cũng là chuyện không thể tránh.

Lại nói hồn đăng đã được châm, thiên hạ không còn yêu ma, những

người tới nhờ vả Mi Sơn Quân cũng chợt giảm thiểu, thành ra lại có rất
nhiều ngày nhàn rỗi. Mi Sơn Quân đau lòng chỉ còn biết lấy việc ăn uống
làm thú giải sầu, cả người mập ra một vòng lớn, hình dáng gầy còm trơ
xương trước đây cũng chẳng còn. Đàm Xuyên cảm thấy, nếu y cứ tiếp tục
phát triển theo chiều hướng ấy, chỉ sợ sẽ biến thành một quả bóng tròn vo
như Bạch Hà Long Vương.

Hôm đó y ăn trưa quá nhiều, đành phải đi bộ vòng quanh hồ nước cho

tiêu, Đàm Xuyên ngồi bên rừng trúc chầm chậm thổi sáo trúc. Một con
người như nàng, thông minh lanh lợi, nhã thiện ca vũ, ấy vậy mà làm thế
nào cũng không sao chơi được nhạc khí, tiếng sáo còn khó nghe hơn cả
tiếng quạ kêu, Mi Sơn Quân bị hành hạ thống khổ, ôm miệng bám vào một
cây trúc, thều thào: “Đừng thổi nữa… Bữa trưa cũng sắp phun ra rồi!”

Đàm Xuyên đành phải thu sáo trúc, đang nghĩ tìm một nơi vắng lặng

luyện tập thêm, thình lình thấy linh quỷ gác cửa vội vã đi tới, không ngừng
gọi: “Chủ tử chủ tử! Có khách có khách!”

Cũng khó trách linh quỷ kích động như vậy, mấy năm nay Mi Sơn cư

vô cùng quạnh quẽ, ngay cả hoa cỏ cũng chẳng có tinh thần.

Mi Sơn Quân mừng rỡ, vội vàng thay y phục, sướng rơn chạy ra tiếp

khách.

Lâu lắm rồi không có người tới nhờ vả y, biếu rượu cho y, Mi Sơn

Quân cảm thấy rất không quen. Tuy nói tự rót tự uống cũng không tệ,
nhưng thiếu mất một người bạn rượu thì không thể nào hoàn mỹ. Đế Cơ bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.