TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 464

“Nếu không ta tìm một thời điểm, thay ngươi thắp sáng hồn đăng, cho

ngươi nghỉ ngơi lấy hơi một hồi?” Say rượu, Mi Sơn Quân tà tà nheo mắt,
rất có nghĩa cử ra tay tương trợ.

“Thần tiên tự ý lấy đi hồn phách phàm nhân là tội cực lớn, huống chi

bây giờ thế gian hòa bình, người và yêu hiếm có dịp được hòa hợp, tội gì vì
nỗi khổ của một người mà để người trong thiên hạ đều phải chịu khổ theo?”

Mi Sơn Quân đành tiếp tục ngậm miệng.

Cơm no rượu say, Phó Cửu Vân điều khiển xe ngựa nho nhỏ rời đi, lúc

gần đi còn quay lại trấn an y: “Ta tự có thú vui của ta, ngươi không cần suy
nghĩ nhiều.”

Hắn xác thực là có thú vui làm càn, chưa tới mấy năm, chư quốc phía

nam liền đem ba chữ Phó Cửu Vân truyền xa vạn dặm. Người này giỏi
nhạc lý, tính phong lưu, không biết đã làm rối lòng bao nhiêu cô thiếu nữ,
chia rẽ bao nhiêu cặp vợ chồng. Nam nhân nhắc tới hắn liền hận đến nghiến
răng nghiến lợi, nữ nhân nhắc tới hắn liền như nai con đi lạc, hai gò má đỏ
bừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.