TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 475

cơ mà! Suy nghĩ kiếm cớ trẻ con này giúp hắn yên dạ yên lòng, trong bóng
đêm lẳng lặng nhìn trộm dung nhan say ngủ của nàng.

Đế Cơ lúc này tuổi còn chưa lớn, trên gương mặt còn nét phúng phính

ngây thơ, im lặng dùng tay đè nặng lên chăn. Mười đầu ngón tay trắng như
ngọc kia vô cùng hoạt bát khả ái, Phó Cửu Vân nhẹ nhàng cầm lấy một bàn
tay, đưa tới trước mắt, tỉ mỉ xem tướng tay của nàng.

Mệnh số một đời này của nàng quả thực không tệ, cha thương mẹ yêu,

thuận thuận lợi lợi đến già, nhân duyên cũng mỹ mãn hạnh phúc.

Trong lòng Phó Cửu Vân có một loại thỏa mãn, đang muốn buông ra,

chợt thấy nàng khẽ động, đúng là tỉnh lại. Hắn chưa kịp trốn tránh, hoặc giả
là từ đáy lòng không muốn tránh đi, muốn để nàng nhìn thấy chính mình,
biết rằng có một người cổ quái như vậy đã luôn lén lút dõi theo nàng mười
kiếp mà nàng chẳng hay.

Phản ứng của Đế Cơ hiển nhiên không được uyển chuyển đến vậy,

nàng bị dọa cho cứng người, thậm chí một tiếng kêu cũng không bật ra nổi.

Phó Cửu Vân làm phép biến đi trong nháy mắt, để lại một mảnh giấy

nhỏ cho nàng: Khanh bản giai nhân, khước phẫn nam trang, nan khán nan
khán! Ca vũ chi ước, vật vong vật vong.

[Vốn là người đẹp, lại giả nam tử, khó nhìn khó nhìn! Ước hẹn ca

múa, chớ quên chớ quên.]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.