TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 473

Thế gian khó tìm nhất là tri kỷ. Được lắm, tiểu cô nương, xem xem

nàng có thể mang tới cho ta thứ gì?

Khúc Đông Phong Đào Hoa hoàn chỉnh được nhị hoàng tử đưa vào

hoàng cung Đại Yến, chưa tới mấy ngày, Đế Cơ hồn nhiên mà lớn mật lại
đi theo nhị ca nàng, giả trang nam nhân lén lút tới bờ sông Hoàn Đái tìm
hắn.

Lúc ấy Phó Cửu Vân mới từ Mi Sơn cư uống rượu xong ra, điều khiển

xe ngựa trốn trên một đám mây từ trên cao nhìn xuống đánh giá nàng, trong
bụng suy nghĩ, đứa nhỏ này ấy vậy mà chẳng thay đổi chút nào, vẫn cứ mặc
nam trang, cho rằng người khác đều là người mù cả sao. Chỉ là liên tiếp
nhìn nàng đau khổ mười đời, bỗng nhiên thấy nàng được nuông chiều từ
nhỏ vô ưu vô lo, trên gò má non mềm còn lộ ý cười ngọt ngào, hắn không
khỏi nghĩ đến tam công chúa nước Chu Việt rất nhiều, rất nhiều năm trước
kia.

May mắn, một đời này của nàng là tốt số. Cứ mỉm cười như vậy đi, tốt

nhất vĩnh viễn cũng đừng phải thay đổi.

Đế Cơ đợi một ngày cũng không gặp người, thở phì phì trở về. Phó

Cửu Vân cảm thấy nàng tức giận thành hình dạng bánh bao cực kỳ khả ái,
kìm lòng không đậu điều khiển xe ngựa lặng lẽ đi theo sau, lúc đến hoàng
cung, lại bị người cản lại —— là đại sư huynh của Mi Sơn, vị lão tiên sinh
bán tiên kia.

“Công Tử Tề tiên sinh, đi tới đây là đủ rồi. Đế Cơ bây giờ còn nhỏ, ăn

không nổi thủ đoạn của ngươi.” Lão tiên sinh cho rằng hắn muốn vươn ma
trảo với tiểu Đế Cơ hồn nhiên đáng yêu, vội vã lao ra bảo vệ nghé con.

Phó Cửu Vân ghét nhất là bị người ta hiểu lầm, lại càng ghét phải giải

thích, lập tức cười đến là thoải mái tự nhiên: “Nếu ta nhất định muốn nàng
phải ăn thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.