TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 78

“Cửu Vân đại nhân! Tạp dịch kia đang bị Huyền Châu đại nhân truyền gọi!
Phiền ngài để nàng ta lại có được không?”

Hắn “Ừm?” một tiếng, cất giọng hờ hững: “Đây là người của ta,

Huyền Châu tìm nàng có chuyện gì?”

Huyền Châu và Phó Cửu Vân thường ngày không qua lại nhiều, hơn

nữa hắn ta xưa nay phóng đãng phong lưu, Huyền Châu trọng danh tiếng,
cũng không muốn thân thiết với hắn. Đám tỳ nữ không hiểu rõ người này,
đánh bạo trả lời: “Tạp dịch này đắc tội Huyền Châu đại nhân, đang đợi xử
phạt! Cửu Vân đại nhân cứ tránh đi trước được không?”

Phó Cửu Vân cười lạnh: “Khi nào thì người của Phó Cửu Vân ta mà

cũng có kẻ dám động tới?”

“Chính là tạp dịch này to gan lớn mật, dám có những hành vi bôi nhọ

phủ đệ của Huyền Châu đại nhân! Cho dù là người của ngài, chẳng lẽ đắc
tội với Huyền Châu đại nhân như vậy nói một câu là cho qua được sao?”

Đám tỳ nữ chó cậy gần nhà, dũng khí tăng lên thập phần.

Phó Cửu Vân cúi đầu hỏi: “Tiểu Xuyên Nhi, ngươi đắc tội với Huyền

Châu?”

Đàm Xuyên nhỏ bé nép trong lòng hắn, gật đầu rất khẽ. Hắn cười vang

nói: “Làm tốt lắm! Đã đắc tội, dứt khoát đắc tội triệt để đi.”

Dứt lời tay áo dài vung lên, mọi người chỉ thấy mấy tia sáng vụt qua,

hai con thú quý bằng đá trắng ở trước cửa ầm ầm rạn nứt, trong chớp mắt
liền vỡ vụn, rơi đầy mặt đất.

Đám tỳ nữ cứng người, ngơ ngẩn nhìn hắn đang nghiêng đầu quan sát

một phen, làm như rất thỏa mãn: “Như vậy thuận mắt hơn nhiều. Thay ta
nhắn với Huyền Châu: Đã tới núi Hương Thủ, thì nên có bộ dạng tu tiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.