TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1123

Không bao lâu sau, bên trong cái chợ đông đúc, Vương Bảo Nhạc ôm

một hộp trứng kho, miệng nhồm nhoàm khoai tây chiên, mặt mày hớn hở
vừa đi vừa ăn. Nhìn các sạp hàng nhỏ ở xung quanh, trông thấy không ít
học sinh có bộ dạng chẳng khác gì mình, Vương Bảo Nhạc lại càng cảm
thấy chợ này đúng là một nơi tuyệt vời.

Nơi đây không chỉ có đồ ăn ngon mà còn có rất nhiều nhu yếu phẩm

cần thiết hằng ngày. Dù rằng giá hơi cao thật, nhưng lại tiết kiệm được thời
gian đi đến thành Phiêu Miểu tìm kiếm của các học sinh, cho nên cũng xem
như hợp lý.

Lúc này Vương Bảo Nhạc đang thỏa mãn hưởng thụ miếng trứng kho

trong miệng, đang định rời đi thì hắn lại để ý thấy có một gian hàng bán đồ
ăn vặt, lúc trước khi còn ở gần đây, mỗi lần đến đây hắn đều phải đi vào
dạo một vòng.

Đặc biệt là khi Vương Bảo Nhạc nhìn thấy biển quảng cáo bên ngoài

cửa hàng dán thông báo có món mới thì hai mắt của hắn phát sáng, bước
vội vào trong. Chủ cửa hàng là một người đàn ông trung niên sống ở đảo
Thượng Viện đã bảy năm, nhưng đáng tiếc vẫn chỉ là một học sinh Chân
Tức tầng một bình thường mà thôi. Trông thấy Vương Bảo Nhạc đi vào thì
hắn ta lập tức nhiệt tình mời chào.

- Lão Lưu, gần đây buôn bán khá không. Món mới lần này cho ta một

trăm bao nhé!

Vương Bảo Nhạc vừa vào thì đã vung tay tiêu tiền, mở miệng cũng

cực kỳ hảo sảng.

Người chủ quán trung niên cũng mừng rơn, vì mỗi lần Vương Bảo

Nhạc đến đây đều vô cùng hào phóng khiến cho hắn vô cùng vui mừng.
Lúc này hắn vừa chuẩn bị đồ ăn vặt cho Vương Bảo Nhạc vừa cười nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.