TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 187

Vương Bảo Nhạc trợn mắt, cũng nhanh chóng tiến lên ứng phó. Dựa

vào tốc độ lẫn sức mạnh của cảnh giới Phong Thân, một đòn đánh ra đã đẩy
lùi được gã người ảo kia. Nhoáng một cái, cả người hắn áp sát gã người ảo
đó, nhanh chóng chộp được bàn tay của đối phương, lần tìm đến ngón tay
của gã kia rồi dùng lực bẻ ngoặt ra.

- Cái này cũng đơn giản nhể?

Đang lúc Vương Bảo Nhạc nói thầm, bỗng nhiên chú ý đến mặt nạ

đen bỗng lóe sáng một cái. Chỉ trong giây lát toàn bộ thế giới trong mộng
cảnh giống như bị bóp méo, thậm chí tiếng kèn kẹt chớp mặt vang vọng
khắp nơi.- Chuyện gì vậy?

Vương Bảo Nhạc giật nảy mình, ngay tức khăc lùi lại về sau đảo mắt

quan sát bốn phía. Hắn phát hiện gió lạnh thổi qua càng thêm rét muốt, vài
con thú phía xa hình như cũng biến đổi ít nhiều.

Không để cho Vương Bảo Nhạc nhìn thật kỹ, ảnh ảo hắn tạo ra lúc

trước đột nhiên ngẩng đầu, dù vẫn là tu vi cảnh giới Khí Huyết nhưng
giống biến thành người khác. Trên người gã lúc này ẩn hiện khí tức dữ tợn
lao thẳng về phía Vương Bảo Nhạc.

Mặc dù hình dáng bên ngoài vẫn y nguyên như trước, nhưng lại mang

đến cảm giác hoàn toàn khác cho Vương Bảo Nhạc. Lúc này hắn không kịp
nghĩ nhiều, chỉ có thể ra đòn ứng chiến. Chỉ có điều khi hắn tung nắm đấm
ra, gã đó không hề tránh né mà đập một phát lên cổ tay của Vương Bảo
Nhạc. Ngay tức khắc Vương Bảo Nhạc cảm thấy cổ tay mình tê dại thốn
không tả nổi, chớp mắt đã lan ra cả cánh tay.

Bàn tay đang nắm chặt liền buông lỏng ra, kể cả sức mạnh cũng như

bị tiêu tán đi mất. Bắt lấy thời cơ, gã ảo ảnh thuận thế tóm lấy ngón tay
Vương Bảo Nhạc, bẻ ngoặt một phát.

- Đau.. đau quá.. dừng dừng.. dừng lại!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.