TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 190

người đều mệt lả. Hắn nằm ở trong động phủ, vẻ mặt đưa đám mà nhìn
mười đầu ngón tay.

- Trời ạ, Bài Thủ Chỉ này thật quá đáng, còn có cả lực hút nữa. Mình

căn bản không thể nào tránh được.... Không được, mình phải học được
chiêu thức lợi hại này!

Vương Bảo Nhạc đã sớm nhận ra, tên người ảo bị thay đổi theo lần

chớp động kia của mặt nạ màu đen chính là đang thi triển Thái Hư Cầm Nã
Thuật với hắn.

Nếu không thì chẳng thể giải thích được vấn đề về lực hút. Rất rõ

ràng, dựa theo cách nói về chiêu thức thứ nhất của Thái Hư Cầm Nã Thuật,
lực hút này chính là Phệ Chủng sau khi tản ra tiến vào trong cơ thể, hình
thành một loại lực lượng giống như hố đen.

Mà sau khi tự mình tả nghiệm độ sắc bén của Thái Hư Cầm Nã Thuật,

Vương Bảo Nhạc động lòng rồi. Hắn cảm thấy Thái Hư Cầm Nã Thuật
không chỉ có thể giải quyết được vấn đề độ tinh khiết của linh thạch mà còn
có thể giúp bản thân hắn trang bị võ thuật trong chiến đấu.

Điều này khiến hắn có được sự kiên định trong lòng, mặc dù một đêm

không nghỉ nhưng trong đầu hắn vẫn liên tục phân tích, suy xét. Cho tới khi
trời sáng, hắn vội vàng dùng một chút đồ ăn vặt cho bữa sáng rồi lại lần
nữa đi vào giấc mơ.

Cứ như vậy, mỗi ngày trôi qua, tiếng kêu thảm thiết trong mơ không

những chẳng giảm bớt mà càng ngày càng nhiều. Thì ra là vì sức chịu đựng
đau đớn của Vương Bảo Nhạc gia tăng, thời gian khôi phục rút ngắn bởi
vậy số lần bị bẻ ngón tay tất nhiên cũng nhiều hơn.

- Đau quá!

- Trời ơi, cái Cầm Nã Thuật này là do tên nào tạo ra!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.