TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 191

- Ngón tay mình sắp đứt luôn rồi...

Đến cuối cùng, nếu không phải do nội tâm của Vương Bảo Nhạc vẫn

luôn mạnh mẽ thì sợ rằng hắn không thể tiếp tục kiên trì được nữa. Nhưng
mặc dù như vậy thì sau khi trải qua một tháng, Vương Bảo Nhạc cũng sắp
điên lên rồi. Thậm chí hắn còn có một cảm giác đau khổ rằng vì sao con
người lại có ngón tay dài như thế.

Vì vậy hắn nghĩ ra một biện pháp, sau khi lầm bầm lầu bầu đàm phán

với cái mặt nạ, hắn lại tạo thêm một người ảo nhỏ hơn. Tên nhóc nhỏ bé
này không giống với lão kia, vì vậy nghiễm nhiên nó trở thành đối tượng để
Vương Bảo Nhạc xả giận.

Mỗi lần bị bẻ ngón tay, hắn liền mang theo đau thương và tức giận

quay lại đánh nhau với tên nhóc, cầm ngón tay cũng hắn bẻ bẻ.... Nhờ
phương thức này, Vương Bảo Nhạc rốt cuộc có thể tiếp tục kiên trì đi tiếp.

Chỉ là lại một tháng sau đó, Vương Bảo Nhạc đau buồn nhận ra, tên

nhóc kia có thể giúp hắn xả giận và luyện tập nhưng thực sự nó quá yếu,
cũng quá mức nhàm chán. Nó căn bản không thể xoa dịu được cảm giác
phát điên trong người hắn lúc này, không nâng cao được tác dụng thực
chiến. Mà quan trọng là, tên nhóc đó có nói được đâu, dù ngón tay của nó
bị bẻ thì mặt nó vẫn cứ đơ đơ ra đấy nhìn mình.

Điều này khiến tâm hồn Vương Bảo Nhạc tổn thương, đồng thời, hắn

đối kháng mấy tháng cùng tên ảo ảnh kia rốt cuộc cũng đúc ra được một ít
kinh nghiệm tâm đắc trong chiêu thức Bài Thủ Chỉ. Trong lòng hắn không
kiềm chế được mong muốn đem cái khoảng thời gian hắn vừa trải qua này
áp dụng thử trên cơ thể người thật.

Vì vậy, hắn muốn tới câu lạc bộ đấu vật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.