TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 27

Đám rắn đó màu sắc sặc sỡ, thoạt nhìn biết ngay là có độc, số lượng

lại cực kỳ nhiều, nhìn từ xa không khác gì biển rắn bao bọc hai người Đỗ
Mẫn ở bên trong.

Nhìn thấy biển rắn độc kia, thần sắc hai cô đại biến, nhất là khi chúng

nó lại há cái miệng đầy răng nọc ra, nọc độc nhễu nhão, phát ra tiếng xi xi
rợn người cùng mùi tanh hôi làm người ta buồn nôn.

Thân thể của Liễu Đạo Bân run lên, không rảnh để ý đến Vương Bảo

Nhạc, hắn trực tiếp phóng tới chỗ Đỗ Mẫn, đằng sau cũng có vài học sinh
đỏ hết hai mắt vội nhào lên muốn cứu người.

Tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh, trong nháy mắt khi tất cả mọi

người muốn lên cứu viện thì đột nhiên, mặt đất phía xa lại truyền đến tiếng
kêu như trẻ con khóc nghe mà rợn người, có một sợi dây màu hồng to bằng
bắp tay, dù trong đêm tối cũng vô cùng rõ ràng đang lao đến nơi này với tốc
độ kinh người.

Lúc nó bay vọt ra thì lộ ra cái đầu trắng nhợt, trông không hề giống

đầu rắn mà giống đầu của một đứa trẻ con hơn, nhưng trong mắt lại để lộ ra
vẻ cuồng bạo khiến cho mọi người sợ hãi.

- Hồng Cốt Bạch Anh xà!!

Trong số học sinh có người nhận ra, tâm thần hoảng loạn, thất thanh

hô to, sau đó mọi người đồng loạt lùi về sau.

Liễu Đạo Bân lại càng sợ hơn, tóc gáy dựng đứng, tim đập điên cuồng,

bởi vì tiếng tăm của con Hồng Cốt Bạch Anh xà này quá lớn, vào hàng
thiên hung linh nguyên kỷ của liên bang. Mặc dù thân của con rắn này yếu
ớt, tốc độ cũng không nhanh nhưng độc tính của nó lại mạnh vô cùng, chỉ
cần dính một chút thôi cũng sẽ bị biến thành một vũng máu ngay lập tức,
chỉ chừa lại một bộ xương màu đỏ, cho nên mới có tên đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.