TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 341

với mớ tự truyện quan lớn của hắn thì hôm nay đã có bản lĩnh không hề
tầm thường trong việc quản lý thuộc hạ.

Lại nhìn mớ đan dược kia một lúc, Vương Bảo Nhạc lấy ra từng món

quan sát kỹ càng, sau khi xác định chưa từng bị mở ra, cũng không có vấn
đề gì thì hớn hở nuốt đan dược.

Mang theo tâm trình hớn hở, tiếp tục học thuộc mớ hồi văn kia.

Mà sau khi Liễu Đạo Bân đi ra khỏi động phủ của Vương Bảo Nhạc

thì cũng nhanh chóng liên hệ với cha hắn ngay trên đường quay về, sau khi
được cha nhắc nhở thì hai mắt Liễu Đạo Bân sáng lên.

- Hóa ra trọng điểm chính là hai từ đúng mực trong câu nói cuối cùng

của học thủ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.