TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 408

vấn đề đơn giản thế này đừng có hỏi ở đây cho mất mặt làm gì, nếu ngươi
còn thắc mắc gì thì không cần làm phiền chưởng viện, ta trả lời cho ngươi
cũng được.

Mấy câu sau cuối của Tào Khôn có phần cả vú lấp miệng em, lại có ý

răn dạy nặng nề, nói xong hắn còn quay đầu lại cúi đầu với lão y sư rồi mới
ngồi xuông.

Lâm Thiên Hạo ngồi bên cạnh mỉm cười với Tào Khôn một cái, mấy

học thủ của hệ khác cũng im lặng nhìn nhau, còn lão y sư vốn biết rõ mấy
học thủ của hệ Pháp Binh hục hặc với nhau, nhưng chuyện của học sinh với
nhau ông cũng chẳng buồn quản.

- Mọi người còn vấn đề gì nữa không, nếu không còn thì buổi học hôm

nay sẽ dừng lại ở đây.

Nói đoạn, lão y sư đứng dậy chuẩn bị kết thúc buổi học.

- Chưởng viện, ta vẫn còn một vấn đề nữa!

Hô hấp của Vương Bảo Nhạc có phần dồn dập, ánh mắt sáng lấp lánh.

Nếu đổi lại là lúc khác mà Tào Khôn nói chuyện mai mỉa kiểu đó thì

Vương Bảo Nhạc nhất định sẽ trợn mắt vặc lại, nhưng nay hắn đang đắm
chìm trong bể học hồi văn, đối với Vương Bảo Nhạc mà nói thì đáp án do
Tào Khôn đưa ra khiến cho hắn tựa như nháy mắt được khai khiếu, rất
nhiều nghi hoặc lẫn thắc mắc liên quan đến hồi văn linh khí cũng được giải
đáp ngay lập tức.

Cảm giác thế này thậm chí còn làm cho Vương Bảo Nhạc cảm thấy

việc thôi diễn công thức của mình dường như cũng được nhanh hơn một
chút, vậy nên sau khi nghe lão y sư nói xong thì hắn vội vàng quay sang nói
với Tào Khôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.