TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 411

Còn Tào Khôn thì lúc này cũng âm thầm kinh hãi, may mà ban nãy

chưởng viện chủ động giành lại phần giải đáp thắc mắc của Vương Bảo
Nhạc, bằng không thì mình sẽ mất hết mặt mũi ngay tại chỗ, bởi vì mấy câu
hỏi của Vương Bảo Nhạc sau này hắn còn chưa từng nghe qua bao giờ.

Các câu hỏi Vương Bảo Nhạc đưa ra đi từ thấp lên cao, độ khó tăng

dần, bởi vì hắn biết công thức thôi diễn hồi văn khác với mọi người, xét
theo mức độ nào đó thì trong hơn hai mươi ngày liên tục thôi diễn với tính
toán công thức này khiến cho chính bản thân của Vương Bảo Nhạc cũng
không hiểu rõ rốt cuộc trình độ hiểu biết về hồi văn của bản thân mình nằm
ở mức nào nữa.

Nhưng sau bao lần liên tục thôi diễn và tính toán của mình thì hắn dần

phát hiện ra, chướng ngại ảnh hưởng đến việc tính toán của mình chính là
vì bản thân hắn thiếu đi một số kiến thức căn bản về hồi văn, cũng như
thông qua tính công thức, hắn đã phát hiện ra rất nhiều điều mà người khác
căn bản khó mà tiếp xúc tới.

Nay nhân dịp này, đầu tiên là Tào Khôn, sau đó là chưởng viện, những

gì bọn họ giải đáp khiến cho đầu óc của Vương Bảo Nhạc giống như một
cái máy được tra thêm dầu nhớt vào, vận hành ngày càng nhanh, theo vô số
chướng ngại bị dẹp bõ, tốc độ thôi diễn công thức của hắn cũng tăng vèo
vèo.

- Đa tạ chưởng viện, ta còn một vấn đề nữa, ban nãy ngài mới vừa nói

giữa hồi văn với nhau thì sẽ có điểm giao nhau, nhưng ta phát hiện nếu
muốn có được hồi văn tốc độ thì dùng hồi văn gió cũng được, dùng hồi văn
động năng cũng được, có rất nhiều cách, vậy phải làm sao mới có thể dùng
chồng lên để cho ra hiệu quả tốt nhất đây?

Khi Vương Bảo Nhạc hỏi ra vấn đề này thì chưởng viện cũng phải giơ

tay lau mồ hôi trên trán, ánh mắt nhìn Vương Bảo Nhạc cũng đầy vẻ bất
lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.