TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 417

Lúc này nhận được truyền âm của sư đệ mình xong thì vị đại sư

trưởng lão đang khoanh chân ngồi trên đảo Thượng Viện cũng thấy ngạc
nhiên, sau khi nhìn mấy vấn đề mà sư đệ nhà mình gửi cho xong thì trong
mắt của vị đại sư này lóe lên vẻ tò mò.

- Thú vị lắm.

Ông mỉm cười, đứng dậy đi ra ngoài, chỉ trong nháy mắt lại có mây

mù huyễn hóa thành một thanh phi kiếm ở dưới chân ông, trực tiếp bay
thẳng lên trời.

Tốc độ cực nhanh, thân ảnh của ông hóa thành một đạo cầu vồng, tốc

độ nhanh như phá không, khiến cho chim muông trên đỉnh chưởng viện đều
run rẩy, ngay cả mấy đệ tử của hệ khác cũng giật mình hoảng sợ.

Mà những người trên đỉnh chưởng viện lại cảm giác được loại uy áp

này rõ ràng hơn, lúc này lão giả xuất hiện khiến cho các học thủ trong học
đường đều kinh hô, cả đám vội vàng đứng dậy nhìn qua, Vương Bảo Nhạc
cũng quay ra nhìn, thấy được vị lão giả đang đến trên bầu trời.

Lão giả này tiên phong đạo cốt, mặc một bộ trường bào trắng phau,

sắc mặt hồng nhuận, nhất là ánh mắt sáng ngời như ẩn chứa cả lôi quang,
dưới chân lại đang đạp một thanh phi kiếm.

Cảnh này khiến cho Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi, đám người

xung quanh cũng thở gấp theo.

- Tu sĩ!

Mấy người Trịnh Lương đứng bên cạnh Vương Bảo Nhạc đều thấp

giọng kinh hô.

Phần lớn học thủ đều thấy hưng phấn, tuy nay là kỷ linh nguyên, toàn

dân đều tu hành, nhưng phần lớn đều nằm ở cảnh giới Cổ Võ, chỉ có đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.