TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 458

Nhưng hắn nào ngờ chuyện lại thành ra thế này, cho nên trong lúc sợ

hãi, hắn cũng là kẻ co được giãn được, thế là vội gọi ngay không chút do
dự.

- Ba ba, ba ba, ta sai rồi, ba ba ta sai rồi...

- Được rồi, đừng có dọa trẻ con làm gì.

Vương Bảo Nhạc khoát tay ngăn cản.

Nghe thấy Vương Bảo Nhạc gọi mình là trẻ con, Lục Tử Hạo uất ức

tới mức sắc mặt biến đổi liên hồi, nhưng lại không thể làm gì khác.

- Tiểu Hạo này, chúng ta cũng chẳng có thù sâu oán đậm gì, sau này

ngươi đừng có nghịch dại thế nữa.

Vương Bảo Nhạc nói giọng cảm khái, đưa tay xoa đầu Lục Tử Hạo, từ

lần đầu tiên giao thủ với nhau thì Vương Bảo Nhạc đã biết ngay cái tên Lục
Tử Hạo này là dạng thích chơi mánh khóe, cho nên ngay trước khi ra ngoài
hắn đã truyền âm dặn dò Liễu Đạo Bân một phen để phòng ngừa.

Lúc này Vương Bảo Nhạc ra vẻ người lớn phê bình Lục Tử Hạo mấy

câu xong thì mới cảm thấy mỹ mãn quay lại động phủ của mình, tâm trạng
vô cùng vui sướng, cảm thấy vẫn là mình cao tay hơn.

Về phần Lục Tử Hạo có nói ra thân phận của mình hay không ấy à,

thật ra Vương Bảo Nhạc cũng không quan tâm lắm, theo như hắn thấy nếu
Lục Tử Hạo không nói ra thì tốt thôi, nếu như Lục Tử Hạo thật sự dám tiết
lộ thì cũng không sao hết. Đối với Chu Lộ lẫn nhiều người khác mà nói thì
song học thủ của đạo viện Phiêu Miễu cũng không dễ động vào thế đâu.

Thấy Vương Bảo Nhạc đã tha cho mình, dù trong lòng Lục Tử Hạo

vẫn bực bội lắm, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm, mấy đốc tra xung quanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.