TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 525

Vương Bảo Nhạc vội ho một tiếng, hắn rất muốn nói cho đối phương

biết mình không cần đi nhờ vả học thủ, mà chính bản thân mình đã là học
thủ... Hơn nữa cải cách học thủ cũng không sao hết, mình cũng không cần
móc nối gì với những học thủ khác, bởi vì... Chẳng còn học thủ nào khác
nữa, tất cả đều bị mình đạp xuống cả rồi.

Nhưng Vương Bảo Nhạc cảm thấy nếu như tự mình nói ra điều này thì

không được vẻ vang lắm, vậy nên hắn nghĩ xem phải làm sao để biểu đạt
khéo khéo một tiếng, nhưng đột nhiên đằng xa lại truyền đến tiếng kinh hô.

Những tiếng kinh hô này nhanh chóng lan rộng trong tiệm rượu khiến

cho Vương Bảo Nhạc và những bạn học khác chú ý tới, ai nấy đều ngẩng
đầu lên nhìn qua, sau đó lập tức nhìn thấy có rất nhiều người to cao đi ra từ
tít bên trong tiệm rượu, bọn họ nhanh chóng bước ra chặn kín các điểm
quan trọng trong tiệm, sau đó có mười mấy người cùng bước ra, trong đó
có một người đàn ông lưng hùm vai gấu, vẻ mặt không giận tự uy bước ra
từ trong phòng VIP.

Người đàn ông đó mặc áo choàng màu tím, cha của Liễu Đạo Bân

đứng bên cạnh cũng cung kính đi sau ông nửa bước, thậm chí cả chủ nhân
của tiệm rượu này cũng cẩn thận đi theo phía sau, bọn họ đi thẳng một
mạch tới bàn của đám Vương Bảo Nhạc.

Người còn chưa tới thì tiếng cười vang đã vọng tới.

Toàn thân Trần Binh run lên, đầu óc nháy mắt nổ mạnh, vội vàng đứng

dậy nhưng không đứng vững nên suýt nữa đã ngã dập mặt, lớn tiếng hô to
đầy cung kính.

- Bái kiến thành chủ!

Trần Binh vừa hô vang thì tất cả mọi người trên bàn cơm đều hít sâu

một hơi, cả đám vội vàng đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.