TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 83

Lão giả xem xong, nhíu chặt chân mày, đảo mắt qua đám học sinh

ngồi dưới giảng đường một vòng, cuối cùng dừng lại chỗ Vương Bảo Nhạc.

Ông vừa nhìn Vương Bảo Nhạc một cái, lập tức cả đám học sinh trong

học đường đều quay lại nhìn theo, mỗi đứa một nét mặt khác nhau nhưng
trong lòng đều đã có đáp án. Hẳn là chuyện của Vương Bảo Nhạc đã khiến
Hạ Viện chú ý, động thái này chắc chắn là muốn giải quyết đây mà.

Dù Vương Bảo Nhạc đã có biện pháp đối phó, nhưng tận mắt chứng

kiến cảnh này khiến hắn có chút nôn nóng sốt sắng. Nhất là khi ánh mắt
của hai kẻ áo đen kia bắn về phía hắn sắc nhọn như đao, rõ ràng không có
chút thiện chí nào.

- Bạn học Vương Bảo Nhạc, mời cậu đi với chúng tôi một chuyến.

Trong hai người đến từ ban kỷ luật đạo viện, có người lạnh lùng mở

miệng nói trước.

Không đợi Vương Bảo Nhạc đứng dậy, Trâu Hải Vân đã hừ một tiếng.

- Đủ rồi. Có chuyện gì đợi hết tiết rồi nói. Các trò ra ngoài đi.

Hai học sinh của ban kỷ luật nghe thấy vậy liền ngừng lại, không dám

đắc tội với lão sư đành phải cúi đầu đồng ý rồi lui về phía cửa học đường,
đứng yên ở đó đợi. Trâu Hải Vân không để ý tới họ nữa, tiếp tục giảng bài.

Vương Bảo Nhạc thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt đầy cảm kích nhìn về

phía Trâu Hải Vân. Mặc dù hắn đã chuẩn bị biện pháp ứng phó rồi, nhưng
cần thêm chút thời gian để hoàn thiện. Dù sao giờ cũng tốt rồi, có thêm ít
thời gian để hắn suy nghĩ cẩn thận lại một lượt. Hắn nhắm mắt rồi dần dần
bình ổn tâm trạng trở lại.

Trong đám học sinh không có ít kẻ cười trên nỗi đau của người khác,

nhưng không phải ai cũng vậy. Phần đông vẫn nghĩ rằng chuyện này chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.