TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 983

biết suy luận này từ đâu ra, dù sao thì hắn tràn đầy tin tưởng vào tương lai
của mình.

Còn những học sinh của ba đạo viện khác thấy Vương Bảo Nhạc được

mọi người ghé mắt chú ý như thế thì tâm trạng vô cùng phức tạp, nhưng tất
cả đều chịu phục. Sau khi phần lớn đều quay về, những tu sĩ của các đạo
viện mới điều chỉnh trận pháp, đón những học sinh không bị bài xích kia ra.

Đến lúc này, chuyến bí cảnh quê hương Linh Tức này xem như xong

xuôi, lần này, trong số bốn ngàn người đi vào, gần như có chín thành đều
đã đột phá thành Chân Tức, mặc dù cũng có một phần xui xẻo, nhưng bản
thân họ có đủ thực lực, sau khi trở về đạo viện của mình thì có thể thi lại để
giành cơ hội tiến vào bí cảnh riêng của đạo viện, trở thành Chân Tức. Trừ
phi là thật sự quá mức xui xẻo, bằng không thì không thành vấn đề.

Sau đó chính là ghi chép lại nhiệm vụ, mọi người phải chép kỹ càng số

lượng vật phẩm mình lấy được. Nếu muốn giữ lại riêng thứ gì thì có thể đề
cập ngay ở đây, hoặc là về đạo viện, chờ đạo viện sửa sang lại, biết rõ về số
lượng thu hoạch của mình thì lấy đi, hoặc muốn đổi lấy tài nguyên khác
cũng được. Về điểm này, bình thường bốn đạo viện sẽ không can thiệp vào.

Vì có lựa chọn nên Vương Bảo Nhạc ngẫm nghĩ kỹ càng xong thì dễ

dàng để hạt châu màu lam lại, trên đường đi hắn phát hiện không thể để nó
vào trong vòng tay trữ vật, thực ra tất cả vật phẩm ở quê hương Linh Tức
đều không thể bỏ vào vòng tay trữ vật.

Mặc dù hạt châu màu lam này không tầm thường, nhưng không ai biết

nó đến từ thanh trường thương màu lam, mặt khác, trên đường Vương Bảo
Nhạc quay về thì màu sắc của nó đã mờ dần, lúc này thoạt nhìn không bắt
mắt chút nào. Mặc dù cũng có người chú ý tới, nhưng so với số tài nguyên
kinh người do Vương Bảo Nhạc mang về thì nó chẳng có nghĩa lý gì hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.