bước đi của ánh nắng vội vàng. Chim cô-en không buồn cất tiếng hót. Tôi
đang đi bên đường tôi chẳng hiểu sao.
Túp lều tranh bên dòng nước có cây cao bao trùm che mát. Có cô con
gái nào đó đang bận bịu việc làm, đồ trang sức trên tay nhẹ vang trong xó
tối. Tôi dừng chân trước cửa túp lều này, tôi chẳng hiểu tại sao.
Con đường nhỏ quanh co lượn khúc qua biết bao ruộng cải sen tươi
non, qua biết bao vườn xoài mọng chín, băng ngang ngôi đền làng rồi khu
chợ bên bến sông. Tôi dừng chân bên cạnh túp lều này, tôi chẳng hiểu tại
sao.
Bao năm về trước, vào một ngày mùa Xuân khi trời lộng gió tiếng suối
thì thầm trở nên buồn bã và hoa xoài từng cánh lã tã rơi xuống mặt đường.
Làn nước lăn tăn nhảy múa, liếm vào mạn thuyền đồng đậu ở bến sông. Tôi
chạnh nghĩ đến ngày Xuân lộng gió ấy, tôi chẳng hiểu tại sao.
Bóng chiều mỗi lúc thêm dày đặc; mục súc về chuồng. Anh nắng ngả
màu xám trên đồng cỏ hoang liêu trong lúc dân làng đứng đợi đò bên bờ
sông. Tôi từ từ quay gót, tôi chẳng hiểu tại sao.
15
Tôi chạy như con xạ hươu trong bóng tối rừng cây, say vui vì hương
thơm ngào ngạt của chính mình. Đêm nay là đêm giữa mùa Xuân; gió này
là gió từ phương Nam thổi lại.
Lạc lối, tôi đi lang thang; tôi tìm cái mình không thể có và tôi có cái
mình không thể tìm.
Từ tim tôi hình ảnh của ước muốn riêng tư bay ra rồi nhảy múa. Ao
ảnh chập chờn nhè nhẹ lướt qua. Tôi cố ghi ảo ảnh trong tay; ảo ảnh tuột
thoát khiến tôi lạc loài. Tôi tìm cái mình không thể có và tôi có cái mình
không thể tìm.
16
Tay xiết trong tay, mắt vờn theo mắt, từ đó lịch sử tâm tình đôi ta bắt
đầu. Đêm ấy là đêm trăng đầu Xuân; hoa ben-na thơm ngạt ngào lan trong
không khí. Chiếc sáo anh thổi nằm trơ trên mặt đất; vòng hoa em kết vẫn
chưa xong. Tình yêu đôi ta đơn sơ như một bài ca.