TÂM TÌNH HIẾN DÂNG - Trang 16

“Vâng, vâng, em hiểu anh, người hành khất khiêm nhường, anh muốn

xin tất cả những gì người đời hằng có”.

“Nếu dành cho tôi bông hoa lạc loài tôi sẽ cài hoa đó lên tim”.
“Thế nhỡ hoa có gai thì sao?”
“Tôi sẵn sàng chịu đựng”.
“Vâng, vâng, em hiểu anh, người hành khất khiêm nhường, anh muốn

xin tất cả những gì người đời hằng có”.

“Nhưng một khi nếu em trìu mến đưa mắt nhìn khuôn mặt, ánh nhìn

ấy sẽ cho tôi niềm vui vượt ra ngoài cõi chết”.

“Thế ngộ chỉ có những ánh nhìn hung dữ thì sao?”
“Tôi sẽ để chúng xuyên thủng tim mình”.
“Vâng, vâng, em hiểu anh, người hành khất khiêm nhường, anh muốn

xin tất cả những gì người đời hằng có”.

27

“Hãy đặt lòng tin vào tình yêu cho dẫu tình yêu mang lại khổ đau.

Chẳng nên khép kín lòng mình như thế”.

“Không đâu anh, lời anh tối nghĩa em không hiểu”.
“Em ơi! Trái tim ta có cũng chỉ để đem cho người đời với giọt lệ, với

bài ca”.

“Không đâu anh, lời anh tối nghĩa em không hiểu”.
“Nguồn vui mong manh như giọt sương mai vừa mới nở cười đã vội

vàng chết yểu. Nhưng u buồn thường dai dẳng khó tan. Hãy để tình yêu
khổ đau trong mắt em bừng tỉnh”.

“Không đâu anh, lời anh tối nghĩa em không hiểu”.
“Hoa sen nở khi thấy ánh mặt trời rồi mất hết nhụy tinh và chẳng bao

giờ giữ nguyên hình nụ búp trong sương lạnh vĩnh cửu mùa Đông”.

“Không đâu anh, lời anh tối nghĩa em không hiểu”.

28

Đôi mắt em hỏi han trông băn khoăn, u buồn; mắt ấy muốn tìm hiểu ý

nghĩa lời tôi như mặt trăng muốn đo lường đáy biển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.