TÂM TÌNH VỚI ĐẤT MẸ - Trang 10

gặt hái ánh sáng của Cha để làm nên sự sống. Những tế bào nhỏ từ từ đi vào nhau
tạo thành những tế bào lớn, những sinh vật đơn tế bào từ từ đi tới những sinh vật
đa tế bào. Sự sống từ dưới nước bắt đầu đi lên đất và bây giờ đây Mẹ đã có một chiếc
áo màu xanh tuyệt diệu. Nhưng vô thường là bản tính của vạn pháp cho nên sự
sống trên hình hài Mẹ đã hơn năm lần bị biến cố tiêu diệt trên một bình diện khá
lớn. Biến cố gần nhất là khi một thiên thể chạm vào hình hài Mẹ, làm diệt chủng
loại khủng long và nhiều loài bò sát vĩ đại khác. Tuy nhiên nhiều loài động vật nhỏ
bé hơn như loại bộ nhũ vẫn còn sống sót được. Trong khoảng 65 triệu năm vừa qua,
các loài này đã sinh sôi nẩy nở phân thành nhiều chủng loại.

Và chỉ mới mấy triệu năm vừa qua thôi, loài người chúng con mới bắt đầu xuất

hiện dưới hình thức những loại vượn giả nhân như vượn orrorin tugenensis có khả
năng đứng dậy và buông thõng hai tay. Từ đó con vượn có khả năng sử dụng khí cụ,
và các biện pháp liên lạc giúp cho bộ não được nuôi dưỡng, nẩy nở và tiến hóa
thành con người. Hoạt động nông nghiệp và các nền văn minh bắt đầu giúp cho con
người trở thành một sinh vật có được thứ quyền năng mà chưa bao giờ các loại sinh
vật khác có được trên mặt đất. Con người khi xấu ác có thể trở thành hiểm độc và
bạo động vô cùng, nhưng con người khi tu tập có thể trở nên những bậc hiền thánh,
các vị Bụt, các vị Bồ tát có thể thương yêu và cứu giúp không những cho đồng loại
mà còn cho những chủng loại khác và cũng có khả năng bảo hộ cho Mẹ, giữ gìn sắc
đẹp cho Mẹ.

Mẹ là Tịnh độ, là quê hương mà chúng con có thể trở về trong mỗi

bước chân. Chúng con không cần đi tìm một Tịnh độ hay một

Thiên quốc ở một nơi nào khác hoặc ở trong tương lai.

Kính lạy Mẹ, ở đâu có đất là ở đấy có Mẹ. Đất Mẹ sinh trưởng ra chúng con,

chuyên chở chúng con và nuôi dưỡng chúng con. Nếu chúng con nuôi dưỡng được
ý thức là trong Mẹ luôn luôn có con và trong con luôn luôn có Mẹ thì cả Mẹ cả con
đều an vui và khỏe mạnh. Nhưng có những đứa con của Mẹ không thấy được điều ấy
cho nên thường hay tự đánh mất mình, không có khả năng nhận diện được hình
hài mình cũng là hình hài Mẹ, tâm tư chìm trong tạp niệm hoặc trong thế giới ảo
mộng, quên rằng mình đang có một hình hài tuyệt diệu do Mẹ ban cho.

Chúng con mỗi ngày nguyện đi từng bước chân chánh niệm, ý thức rõ rệt là

mình đang giẫm chân trên thật địa, để trong mỗi bước chúng con có thể tiếp xúc với
Mẹ, với những mầu nhiệm của sự sống biểu hiện trên hình hài Mẹ. Chúng con biết
là mỗi bước chân như thế đều có khả năng nuôi dưỡng và trị liệu, mỗi bước chân
như thế có thể đem chúng con về với giây phút hiện tại để tiếp xúc với Mẹ. Mẹ là

http://tieulun.hopto.org

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.