TÂM TÌNH VỚI ĐẤT MẸ - Trang 22

nền tảng của vạn pháp.

Mặt trời cũng là một vị Bồ tát lớn, là một vị Bụt. Không có mặt trời thì không có

ánh sáng, sức nóng và không có sự sống. Mặt trời có tên là Đại Nhật Như Lai,
Vairochana Tathagata. Không có mặt trời thì không có sự sống trên trái đất. Chúng
ta có thể xướng: Nhất tâm kính lễ đức Tỳ Lô Giá Na Như Lai, Bụt Vô Lượng Thọ,
Vô Lượng Quang hiến tặng sự sống cho hành tinh đại địa.

Trái đất là một vị Bồ tát

Mặt trời là một pháp, hành tinh trái đất cũng là một pháp. Nếu mặt trời là một

vị Bồ tát thì hành tinh của chúng ta cũng là một vị Bồ tát, Đất Mẹ là một vị Bồ tát.
Là những người hành trì, chúng ta phải bắt đầu nhìn trái đất như một vị Bồ tát, một
vị Bồ tát rất xinh đẹp. Các nhà khoa học đã dùng kính viễn vọng để tìm kiếm,
nhưng cho tới nay họ chưa tìm được một hành tinh nào xinh đẹp như trái đất. Chiếc
áo khoác lên người của Đất Mẹ là một chiếc áo rất xinh đẹp, chiếc áo có màu xanh
của đại dương, màu xanh của cây cỏ. Nhìn cho kỹ, ta thấy có biết bao nhiêu mầu
nhiệm biểu hiện trên mặt đất, trong đó có con người. Con người tự hào mình giỏi về
toán học, nhưng khi nhìn một cánh hoa anh đào hay nhìn một vỏ ốc thì con người
phải cúi đầu khâm phục. Phải rất giỏi toán mình mới làm ra được một cánh hoa anh
đào hay một vỏ ốc như vậy. Muốn xây một ngôi nhà hay một cây cầu vững chãi,
chúng ta phải nhờ kiến thức của toán học. Đất Mẹ cũng là một nhà toán học tài
tình, đã tạo ra những cái rất mầu nhiệm.

Những nhạc sĩ đã tạo ra những bản nhạc rất hào hùng. Nhưng nếu lắng nghe

tiếng hải triều, tiếng gió, tiếng chim, tiếng thông reo thì chúng ta sẽ thấy rằng Bồ
tát Thanh Lương Địa của chúng ta là một nhạc sĩ rất tài tình. Không bản nhạc nào
hào hùng hơn bản nhạc của đất trời, của mưa, của gió, của hải triều sớm tối. Các họa
sĩ đã sáng tạo ra những bức tranh thật tuyệt vời, nhưng không họa sĩ nào có thể
sáng tạo ra những bức tranh tuyệt vời như Đất Mẹ. Buổi sáng khi mặt trời lên, đứng
trên núi nhìn xuống, chúng ta thấy bức tranh mà trái đất thực hiện đẹp hơn những
bức tranh của con người rất nhiều.

Không hẳn chỉ con người mới được gọi là Mẹ. Ta có thể nhìn trái đất như một vị

Bồ tát, gọi là Bồ tát Thanh Lương Đại Địa. Ta có thể chắp tay lại niệm: Nam mô Bồ
tát Thanh Lương Đại Địa. Vị Bồ tát này là Mẹ của muôn loài, có khả năng chuyên
chở, nuôi dưỡng và trị liệu. Mỗi khi đau ốm, ta đánh mất mình thì ta phải trở lại với
bà Mẹ này để được nuôi dưỡng, trị liệu. Vì vậy, thiền hành là một phương pháp thực
tập rất hay để chúng ta có thể trở về tìm sự nuôi dưỡng và trị liệu từ Đất Mẹ. Tuy
không mang hình thức của một con người, nhưng Đất Mẹ đích thực là một vị Bồ tát,

http://tieulun.hopto.org

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.