TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 116

- Vô ích. Sự việc sẽ xảy ra như tôi đã báo trước. Cả ba chúng ta sẽ đi

trong một hoặc hai giờ nữa. Việc cầu hôn sẽ xảy ra trong ngày mai.

Người đàn ông trẻ nhún vai và cười nhạt.
- Ông nói với một sự bảo đảm !...
- Tôi có những lý do để nói như vậy. Chúng ta lấy một lý do.
- Lý do nào ?
- Tôi sẽ nói cho ông một, chỉ một thôi, nhưng nó đầy đủ nếu ông muốn

giúp tôi trong những việc nghiên cứu của tôi.

- Những việc nghiên cứu... Với mục đích nào ? Jean-Louis hỏi.
- Với mục đích chứng minh là câu chuyện của ông không hoàn toàn

chính xác.

Jean-Louis phản ứng lại.
- Tôi yêu cầu ông tin, thưa ông, là tôi không nói một từ không đúng sự

thật.

- Tôi lý giải không tốt - Rénine rất dịu dàng nói lại - Đúng là ông đã

không nói một chữ nào không phù hợp với điều mà ông tin là sự thật chính
xác. Nhưng sự thật ấy là không đúng, không thể là điều mà ông tin.

Người đàn ông trẻ khoanh cánh tay.
- Có nhiều điều may mắn, dù thế nào đi nữa, thưa ông, tôi biết rõ sự

thật hơn ông.

- Tại sao lại hơn ? Điều đã trải qua trong đêm bi kịch ấy chắc rằng ông

biết được nó từ một người thứ hai. Ông không có bất cứ một chứng cớ nào.
Bà Ornival và bà Vaubois, cũng không nốt.

- Không một chứng cớ về cái gì ?- Jean mất kiên nhẫn kêu lên.
- Không một chứng cớ về sự lẫn lộn đã xảy ra.
- Làm sao ! Nhưng đó là một sự chắc chắn tuyệt đối ! Cả hai đứa trẻ

đều đặt trong cùng một nôi mà không có bất cứ một dấu hiệu nào phân biệt
đứa này với đứa khác. Người hộ sinh không thể biết...

- Chí ít - Rénine ngắt lời - đó là lời giải thích mà cô ta đưa ra.
- Ông nói gì vậy ? Lời giải thích cô ta đưa ra ? Nhưng đó là lời buộc

tội người đàn bà ấy.

- Tôi không buộc tội bà ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.