TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 157

- Điều này với tôi khá rõ ràng.
Rénine cầm lấy cánh tay ông.
- Chúng ta hãy nói chuyện không quanh co, thưa ông đội trưởng. Tôi

biết khá rõ sự việc, vì như tôi đã nói với ông, là tôi có quan hệ vói cô
Ermelin, cô này là một bạn gái của Jérome Vignal và cũng biết bà De
Gorne. Điều ông giả định là gì ?

- Tôi không muốn giả định gì cả. Tôi chỉ đơn giản nhận xét là một ai

đó đã đến tối hôm qua.

- Đi qua đâu ? Các dấu vết độc nhất của mọi người đến Lâu đài nhỏ là

dấu vết của ông Gorne.

- Đó là người khác, những dấu vết giày có cổ thanh lịch hơn, đã đến

trước lúc tuyết rơi, nghĩa là trước chín giờ.

- Vậy có phải bà ta đã nấp trong một phòng và từ đó bà rình mò sự trở

về của ông Gorne sau khi tuyết rơi không?

- Chính thế. Ngay khi Mathias vào, người đó đã nhảy chồm lên ông ta.

Đã có cuộc chiến đấu. Matliias chạy trốn qua nhà bếp. Người đó đã đuổi
ông ta đến tận giếng nước và bắn ba phát súng lục.

- Và xác chết thì sao ?
- Ném vào trong giếng.
Rénine không đồng tình.
- Ôi ! Ôi ! Ông đi quá xa !
- Thế ư, thưa ông, tuyết còn đó, nó minh chứng lại câu chuyện cho

chúng ta; và tuyết nói cho chúng ta rất rõ: sau cuộc chiến đấu, sau ba phát
súng, một người đàn ông duy nhất đã đi ra rời bỏ trại, chỉ một người và
những dấu của bước chân đó không phải là dấu bước chân của ông De
Gorne. Vậy lúc đó Mathias De Gorne ở đâu ?

- Nhưng ở cái giếng này... người ta có thể thực hiện những việc tìm

kiếm không ?

- Không, đó là một cái giếng không đáy. Nó nổi tiếng trong vùng và

chính tên nó được dùng để chỉ cái lâu đài nhỏ này.

- Như thế ông tin một cách thật sự ?...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.