TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 187

- Cái kẹp móc áo chẽn.
- Cái đó thì không bao giờ - Người bán đồ cổ nói mạnh.
- Ông đừng nói không. Thế là chạy trước đèn.
- Không có một sức mạnh nào trên đời, thưa ông, có thể ép buộc tôi

hành động như vậy.

- Ông có muốn là chúng tôi triệu tập vợ của ông không ? Bà Pancardi

có thể biết rõ tình cảnh hơn ông.

Ý nghĩ không còn đơn độc trước mặt kẻ thù không lường trước hình

như làm Pancardi thích thú. Ông ta có bên mình một cái chuông. Ông bấm
chuông ba lần.

- Tuyệt vời ! - Rénine kêu lên - Bạn thấy đấy, bạn thân yêu của tôi,

ông Pancardi thật là đáng yêu. Không còn là con quỷ tuột dây đã hành hạ
bà lúc nãy. Không... Chỉ cần ông Pancardi đứng trước một người đàn ông
để tìm lại các ưu điểm về tính lịch sự và sự giúp đỡ ân cần của ông. Một
con cừu thực sự ! Điều đó không muốn nói là các sự việc tự nó sẽ trôi chảy.
Không phải thế ! Không có gì cứng đầu như một con cừu...

Ở cuối nhà hàng, giữa bàn làm việc của người bán đồ cổ và cầu thang

quay, một tấm nệm bị nâng lên, tạo lối đi cho một người đàn bà đang cầm
một cánh cửa. Bà ta khoảng ba mươi tuổi. Ăn mặc rất giản dị, với một tạp
dề, bà giống một người nấu ăn hơn là một bà chủ. Nhưng khuôn mặt bà thì
có thiện cảm và ngữ điệu thì duyên dáng.

Hortense đi theo Rénine rất ngạc nhiên nhận thấy bà ta chính là cô hầu

phòng phục vụ mình khi bà còn là một cô gái trẻ:

- Thê nào ! Chính bà, Lucienne ? Bà là bà Pancardi ?
Người mới đến nhìn Hortense, cũng nhận ra bà và tỏ ra bối rối. Rénine

nói với bà ta:

- Chồng bà và tôi, chúng tôi cần đến bà, thưa bà Pancardi, để kết thúc

một công việc khá phức tạp... một công việc mà bà giữ một vai trò quan
trọng...

Bà ta tiến lên, không nói một lời, với nỗi lo âu thấy rõ và nói với

chồng bà đang không rời mắt khỏi bà:

- Có chuyện gì vậy ? Người ta muốn gì ở tôi ? Sự việc đó là gì ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.