TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSENE LUPIN - Trang 105

nó như một cái thập tự nặng nề mà người ta không có quyền vứt bỏ và đồng
thời người ta xấu hổ về nó.

Trước mắt Geneviève, anh ta ngồi im vì sợ sự lố bịch và từ đó, trở về

trong nhà tù của mình anh sống ở đó theo thói quen và theo bản tính nhu
nhược.

Anh ngồi trước một cái bàn giấy và nhanh chóng viết một bức thư và

đưa cho Rénine.

- Ông làm ơn chuyển những chữ ấy cho cô Aymard, ông nói và hãy

kêu nài cô ta tha thứ cho tôi.

Rénine không động đậy và vì anh ta nài nỉ, ông lấy bức thư và xé nó

đi.

- Thế nghĩa là sao ?- Người đàn ông trẻ hỏi.
- Điều đó có nghĩa là tôi không chịu trách nhiệm về bất cứ một bức

thư nào.

- Tại sao thế ?
- Bởi vì ông sẽ đi cùng chúng tôi...
- Tôi ấy à...
- Mong ngày mai ông sẽ ở bên cạnh cô Aymard và ông sẽ cầu hôn.
Jean-Louis nhìn Rénine với một vẻ mặt hơi coi thường vì hình như

ông suy nghĩ: Đó là một lão không hiểu tí gì về các diễn biến mà ta đã trình
bày cho lão.

Hortense đến gần Rénine.
- Ông hãy nói với anh ta là Geneviève muốn tự sát, là cô ta sẽ tự sát

một cách tất nhiên...

- Vô ích. Sự việc sẽ xảy ra như tôi đã báo trước. Cả ba chúng ta sẽ đi

trong một hoặc hai giờ nữa. Việc cầu hôn sẽ xảy ra trong ngày mai.

Người đàn ông trẻ nhún vai và cười nhạt.
- Ông nói với một sự bảo đảm !...
- Tôi có những lý do để nói như vậy. Chúng ta lấy một lý do.
- Lý do nào ?
- Tôi sẽ nói cho ông một, chỉ một thôi, nhưng nó đầy đủ nếu ông

muốn giúp tôi trong những việc nghiên cứu của tôi.

- Những việc nghiên cứu... Với mục đích nào ? Jean-Louis hỏi.
- Với mục đích chứng minh là câu chuyện của ông không hoàn toàn

chính xác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.