TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSENE LUPIN - Trang 166

Tôi đến tìm cái kẹp móc áo chẽn của tôi.
Bạn đừng ngạc nhiên về sự bối rối cũng như sự lo sợ của ông ta, bạn

hãy giữ bình tĩnh trước mặt ông ta. Nếu ông ta hỏi bạn, nếu ông ta muốn
biết vì lý do gì bạn hỏi chuyện, điều gỉ thúc đẩy bạn đưa ra yêu cầu ấy, bạn
đừng đưa ra bất cứ một lời giải thích nào. Tất cả câu trả lời của bạn phải
tóm lại trong công thức ngắn gọn này: "Tồi đến tìm cái thuộc về tôi. Tôi
không biết anh, tôi không biết tên anh và tôi không có khả năng làm cuộc
vận động ấy với anh. Tôi cần có cái kẹp móc áo chẽn của tôi khi tôi về. Chỉ
có vậy".

Tôi thành thật tin rằng, nếu bạn có sự cương quyết cần thiết để không

đi chệch cái thái độ đó thì dù hài kịch mà người đó đóng như thế nào, tôi
thành thật tin ở thắng lợi hoàn toàn của bạn. Nhưng cuộc chiến đấu phải
ngắn, kết quả chỉ phụ thuộc vào lòng tin của bản thân bạn và sự tin chắc vào
thắng lợi của bạn. Đó là một cuộc đấu mà bạn phải đánh bại đối thủ của
mình ở hiệp đầu tiên. Không động lòng, bạn sẽ thắng. Do dự, lo lắng, bạn
không thể làm gì chống lại nó. Nó tuột khỏi bạn, lấy lại chủ động sau phút
đầu tuyệt vong và trận đánh bị thất bại trong khoảng một vài phút - Không
có trung gian: thắng lợi ngay hoặc thất bại.

Trong trường hợp sau cùng, tôi xin lỗi về điều này, bạn cần chấp nhận

lại sự cộng tác của tôi. Tôi hiến nó cho bạn trước, mà không đòi hỏi bất cứ
điều kiện nào và để chỉ rõ là tất cả điều tôi đã làm cho bạn và tất cả cái gì
tôi sẽ làm, không cho tôi quyền nào khác ngoài quyền cảm ơn bạn và được
hy sinh nhiều hơn nữa cho điều kiện của toàn niềm vui và toàn cuộc sống
của tôi”. Bức thư này, khi đọc xong nó, Hortense vứt nó ở đáy ngăn kéo và
nói với sự cương quyết.:

-Tôi sẽ không di.
Trước hết, liệu trước đây bà quan tâm một ít đến đồ trang sức ấy vì

với bà nó có một giá trị của vật mang danh dự, nhưng bây giờ bà không lưu
tâm đến nó nữa vì giai đoạn đau buồn hình như đã kết thúc. Tiếp đến, bà
không thể quên - tám là số thứ tự của cuộc phiêu lưu mới. Lao vào nó có
nghĩa là lấy lại sợi dây liên tục, tiến gần đến Rénine và cho ông ta một lời
hứa mà với sự khéo léo len lỏi, ông ta biết khai thác nó.

Đầu hôm của ngày qui định, người ta thấy bà ở trong tâm trạng không

đổi. Sáng sớm mai cũng vậy. Nhưng đột nhiên, cũng chẳng đấu tranh với sự
thoái thác ban đầu, bà chạy vào vườn, 1 cọng cây lác, bà bện lại như bà đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.