TẤN BI KỊCH X - Trang 194

được… Gã Michael Collins tiếp tục đến thăm John DeWitt trong ngôi mộ
pháp lý với sự thành tâm của một kẻ sám hối đang bò đến hang của
Pahjnutius

*

- và không thuốc nào cứu được linh hồn của gã, Quacey ạ…

Ngài Công tố địa hạt Bruno, người bị phiền não nhất, báo qua Luật sư
Lionel Brooks để tôi biết rằng phu nhân DeWitt đã rụt vào sào huyệt của
mụ ấy - chừng như là, đang cố tình hoãn binh vào lúc này, không chấp nhận
cũng chả khước từ sự đề nghị của phu quân mụ ta. Quả đúng là người đàn
bà gian ngoan và hiểm ác, Quacey… Còn người đồng nghiệp không chính
thống của tôi, cô Cherry Browne, suốt ngày đến ám ngài Công tố, đòi hỗ
trợ cho việc tố tụng chống lại DeWitt, chẳng có gì nhiều để trình ngài Công
tố ngoài tính lăng loàn của ả - một tài sản hữu hình trên ghế nhân chứng,
không nghi ngờ gì nữa, khi nó được làm nổi bật bằng đôi chân mỹ miều và
đôi gò bồng đảo lấp ló…”

“Nếu nó là vào khoảng tháng Tư, ngài Drury,” Quacey đánh liều cất

tiếng sau một hồi nín lặng sợ hãi, “lão đoán chắc ngài sẽ dượt lại một bài
độc thoại từ Hamlet.”

“Còn gã Charles Wood tội nghiệp,” Drury Lane thở dài nói tiếp, “thì đã

vĩnh viễn bỏ lại di sản của mình tại tiểu bang New Jersey tự trị, vì sẽ không
ai đứng ra khiếu nại tài sản đó - chín trăm bốn mươi lăm đô la và sáu mươi
ba xu. Tờ bạc năm đô la trong cuốn sổ, vẫn còn đó chưa gửi vào ngân hàng,
có lẽ sẽ mục ruỗng trong văn khố mà thôi… A, Quacey, ta sống vào thời
của những điều mới kỳ lạ làm sao!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.