TẤN BI KỊCH X - Trang 203

Thêm vài phút thảo luận, thẩm phán Grimm bác bỏ lời phản đối của ngài

công tố viên và ra hiệu cho Lyman tiếp tục, nhưng Lyman lại quay sang
Bruno nói giọng khiêm nhường: “Tôi đã hỏi xong, mời ngài Bruno.”

Bruno lưỡng lự, cau có, rồi đứng lên và công kích DeWitt dữ dội. Suốt

mười lăm phút cả gian phòng xử án ồn ào náo động khi Bruno tìm cách
khiến DeWitt bị rối trí, bắt bẻ, vặn vẹo câu chuyện của gã, hòng lộ ra
những tình tiết liên quan đến Longstreet. Nhưng lần như vậy Lyman phản
đối thẳng thừng không nao núng và mọi phản đối đều được chấp thuận. Rốt
cuộc, sau lời trách cứ nghiêm khắc từ thẩm phán Grimm, ngài công tố viên
phẩy tay ngồi xuống lau mồ hôi trán.

DeWitt rời khỏi ghế nhân chứng, nhợt nhạt hơn bình thường, quay trở về

chỗ của mình ở bàn bào chữa.

“Tôi mời nhân chứng thứ hai cho phần bào chữa,” Lyman loan báo,

“ngài Franklin Ahearn.”

Người bạn của DeWitt, mặt mũi nghệt cả ra, đứng lên từ chỗ nhóm người

đang cùng ngồi rồi bước dọc theo lối đi giữa hai hàng ghế, qua cánh cửa
rào chắn đến chiếc ghế nhân chứng. Gã được tiến hành tuyên thệ, xưng tên
họ là Benjamin Franklin Ahearn và địa chỉ ở Tây Englewood. Hai tay cho
vào túi, Lyman ôn tồn hỏi: “Ông đang làm công việc hay nghề nghiệp gì
không, ngài Ahearn?”

“Tôi là kỹ sư đã về hưu.”
“Ông có quen biết gì bị cáo không?”
Ahearn đưa mắt nhìn DeWitt rồi mỉm cười. “Có, thưa ngài, đã sáu năm

nay rồi. Chúng tôi là láng giềng và ông ấy là bạn thân nhất của tôi.”

Lyman nghiêm giọng: “Vui lòng chỉ trả lời điều được hỏi… Nào, ngài

Ahearn, ông có gặp gỡ bị cáo đây tại Câu lạc bộ Chứng khoán vào tối thứ
Tư ngày 9 tháng Chín không?”

“Có, mọi việc ngài DeWitt nói đều đúng thế cả.”
Lyman lại nghiêm giọng: “Vui lòng chỉ trả lời những gì được hỏi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.