TẤN BI KỊCH X - Trang 224

Mọi người dừng lại trước ô cửa bán vé; Lane và Brooks lùi lại một bước,

còn Ahearn thì nắm lấy tay DeWitt. “Đây John, để tôi.” DeWitt mỉm cười
giật khỏi tay Ahearn rồi nói với người nhân viên: “Cho sáu vé một chiều
đến Tây Englewood.”

“Ta có đến bảy người mà John,” Ahearn phản đối.
“Tôi biết, nhưng riêng tôi đã có sổ vé năm mươi chuyến đi thường xuyên

rồi.” Nét mặt gã sa sầm khi người bán vé đẩy sáu mảnh giấy bìa cứng qua
cửa sổ. Thế rồi gã mỉm cười cất giọng thản nhiên: “Chắc tôi sẽ kiện Tiểu
Bang về giá trị cuốn sổ vé của mình thôi. Nó đã hết hạn đang lúc tôi…” Gã
chợt ngừng lại rồi nói: “Bán cho tôi một cuốn sổ vé năm mươi chuyến nữa
nhé.”

“Tên gì, thưa ngài?”
“John O. DeWitt, Tây Englewood.”
“Vâng, thưa ngài DeWitt.” Người bán vé cố không nghển cổ tò mò và

làm ra vẻ đang rất bận rộn. Vài giây sau, anh ta đẩy qua ô cửa lưới một tập
giấy đã đóng dấu ngày tháng. Đang lúc DeWitt móc ví lấy ra tờ bạc năm
mươi đô la, giọng nói trong trẻo của Jeanne vang lên: “Bố ơi, tàu vào kia
rồi!”

Người bán vé hối hả trả lại tiền và DeWitt nhét vội những tờ bạc và tiền

xu lẻ vào túi quần. Trên tay cầm cuốn sổ vé và sáu tấm vé rời, gã quay lại
với ba ông bạn đồng hành của mình.

“Ta có phải chạy vội ra không đấy?” Lionel Brooks hỏi. Bốn người đàn

ông đưa mắt nhìn nhau.

“Không đâu, ta còn đủ thời gian,” DeWitt miệng trả lời tay nhét mấy tấm

vé và cuốn sổ mới vào túi phía trên bên trái của chiếc áo gilê, rồi bắt đầu
cài lại nút áo khoác.

Họ đi qua phòng chờ, theo chân Jeanne cùng Lord và Imperiale rồi bước

ra sân ga có mái che trong bầu không khí lạnh lẽo. Đoàn tàu tuyến địa
phương chuyến 12 giờ 13 đã vào ga, họ đi qua chiếc cổng lưới mắt cáo rồi
xuôi theo sân ga nền bê tông chạy dài. Theo sau họ dăm ba hành khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.