TẤN BI KỊCH X - Trang 227

“Tôi nghĩ mình biết câu chuyện này,” Lane đáp lời. Ngồi cạnh Brooks,

DeWitt gật đầu. “Toàn bộ vấn đề về thời gian nói ở đây là tương đối, theo
như các nhà khoa học đề cập vài năm gần đây. Những giấc mơ, chẳng hạn,
xét về nhận thức thì dường như đã choán lấy não bộ trong suốt thời gian
tĩnh lặng của ban đêm, song trên thực tế theo một số nhà tâm lý học thì giấc
mơ chỉ chiếm lĩnh vào khoảnh khắc cuối cùng, khoảnh khắc ranh giới giữa
tiềm thức trong giấc ngủ và ý thức khi vừa tỉnh mà thôi.”

“Tôi cũng có nghe về điều đó,” Ahearn nói. Gã đang ngồi đối diện với

DeWitt và Brooks, ghế ngồi hướng mặt ra phía trước.

“Điều tôi thực sự đang muốn hỏi ở đây,” Brooks nói - ông lại nhìn

DeWitt - “Là cách hiện tượng tinh thần đặc biệt này ứng vào ông, John ạ.
Tôi không khỏi thắc mắc - mà tôi đoán nhiều người chúng ta ở đây cũng
thế - rằng chính xác thì ông đã nghĩ gì vào cái khoảnh khắc ngay trước lúc
lời phán quyết được đưa ra hôm nay.”

“Có lẽ,” Drury Lane nhẹ nhàng, “có lẽ ngài DeWitt không nói thì hơn.”
“Ngược lại.” Mắt gã môi giới sáng ngời; gương mặt gã trở nên hoạt bát.

“Giây phút ấy với tôi là một trong những trải nghiệm lạ lùng nhất trong đời.
Một trải nghiệm mà theo tôi, đã xác nhận cả nguyên tắc của Bierce lẫn lý
thuyết giấc mơ mà ngài Lane đây vừa đề cập.”

“Anh không có ý nói là toàn bộ đời mình vụt lóe lên trong trí óc vào thời

khắc ấy chứ?” Ahearn chừng như vô cùng hoài nghi.

“Ồ, không. Điều gì đó hết sức hiếm hoi, hết sức kỳ lạ…” DeWitt ngả

người vào lưng ghế nệm màu lục rồi nói nhanh. “Một trường hợp về nhân
dạng. Cách đây khoảng chín năm, tôi được mời tham gia nhiệm vụ bồi
thẩm đoàn ở một phiên tòa xét xử tội cố sát tại New York này. Bị cáo là
một gã đàn ông tàn phế đã già có thân hình to lớn nặng nề, bị kết tội đâm
chết một người phụ nữ trong một ngôi nhà trọ rẻ tiền. Đây là vụ án cố sát
cấp một - công tố viên đã chứng minh một cách thuyết phục rằng vụ cố sát
đã được tính toán từ trước một cách có chủ ý - và gã này đã phạm tội rành
rành. Suốt phiên tòa xử ngắn ngủi và cả lúc ở phòng bồi thẩm đoàn sau đó
khi chúng tôi tranh cãi về số phận ông ta, tôi luôn bị ám ảnh với cảm giác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.