TẤN BI KỊCH X - Trang 262

“Hừm, hãy giả dụ những hai ngón tay ngoắc chéo lên nhau ấy quả thực

có nghĩa là dấu hiệu phòng ngừa mắt quỷ dữ xem. Cũng nên xem xét mọi
khả năng có thể xảy ra chứ. Thế này nhé, DeWitt chết ngay khi bị bắn; vậy
thì có một điều chắc chắn là, dấu hiệu đó hẳn phải do DeWitt cố tình xếp
thành trước khi gã bị bắn.”

“Biết đâu chừng tên sát nhân mới là kẻ xếp mấy ngón tay của DeWitt

thành như vậy sau khi gã chết,” Thumm cãi. “Như tôi bảo lúc ấy đấy.”

“Vớ vẩn!” Bruno gào lên. “Tên giết người đâu để lại dấu hiệu ấy ở hai

vụ trước, vậy thì mắc mớ gì hắn làm ở vụ này?”

“Được thôi, theo ý anh vậy,” Thumm gân cổ. “Tôi chỉ giả thiết thế thôi,

phải xem xét hết mọi khả năng có thế xảy ra chứ, kể cả những điều vụn vặt
như thế.”

Bruno chẳng buồn chú ý. “Nếu DeWitt cố tình để lại dấu hiệu đó - Ha, gã

biết kẻ giết mình, đúng không, và muốn để lại manh mối về nhân dạng của
tên này.”

“Không tệ lắm,” Thumm reo lên. ”Sơ đẳng, Bruno thân mến ạ!”
“Im nào. Mặt khác,” ngài công tố viên tiếp tục, “về cái vụ mắt quỷ này,

DeWitt đâu phải kẻ mê tín. Chính gã từng bảo vậy với anh đấy thôi… Hiểu
chứ, Thumm!”

“Rõ rồi, rõ rồi,” viên thanh tra chợt ngồi thẳng dậy và kêu lên. “Ý anh là

DeWitt để lại dấu hiệu cho biết thủ phạm giết gã là người mê tín! Chúa ơi,
giờ bắt đầu có chút lý lẽ rồi đây! Nó cũng hợp với DeWitt nữa. Một kẻ lanh
trí trong tích tắc, đó chính là con người gã. Một thương gia sắc sảo, một
người nhanh như cắt.”

“Anh có cho là Lane đã xét đến điểm này không đấy?” Bruno đăm chiêu

hỏi.

“Lane ấy à?” Niềm phấn khởi của ngài thanh tra bỗng xẹp xuống như bị

dội nước đá lạnh, ông đưa mấy ngón tay bắp chuối lên bóp cằm. ”Ừ nhỉ, có
thể xét cho cùng thì ý tưởng này cũng không lấy gì làm sốt dẻo cho lắm.
Cái chuyện mê tín chả ra làm sao này.

Bruno thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.