TẤN BI KỊCH X - Trang 74

“Ghi vào, Jonas, ghi vào,” viên thanh tra nhỏ giọng. “Gã này đang tự

quàng dây vào cổ hắn rồi đấy… Collins, bạn tôi ơi, cậu đầu tư vào Metals
những năm mươi ngàn đô la, ở đâu ra mà cậu có từng đó xèng để lỗ đến
chỏng gọng thế hử? Cậu đâu thể vung vít năm mươi ngàn đồng trên đồng
lương chết đói của mình được chứ?”

“Không phải việc của ông! Thumm, tôi sẽ cho ông một trận vì chuyện

này…”

Bàn tay to bè của Thumm túm lấy ngực áo khoác của Collins giật mạnh

khiến gã thấy mặt mình đột ngột cách mặt Thumm chỉ một in-sơ. “Còn tôi
thì sẽ bẻ gãy cổ nếu cậu không chịu dạy cái mặt mẻ của mình biết cách ăn
nói cho đàng hoàng,” viên thanh tra gầm gừ. “Giờ cút khỏi đây, đồ thối
thây.”

Ông lẳng gã đàn ông ra xa và Collins, giận quá đâm ú ớ không ra lời, nện

chân thình thịch ra khỏi phòng. Thumm lắc đầu, rủa dăm câu vần điệu, rồi
cất tiếng bảo mời Pollux ria cá chốt.

Gã diễn viên có gương mặt Ý Đại Lợi xương xương trông như mặt sói.

Gã tỏ ra hồi hộp, và Thumm ghim luôn vào gã một tia mắt sắc buốt.

“Này ông, nghe kỹ đây!” Thumm rê một ngón tay bắp chuối bên dưới

viền cổ áo của gã. “Tôi chả có nhiều thì giờ dành cho ông, và cũng chả ngại
bảo hẳn ông thế. Ông biết gì về vụ ám sát Longstreet?”

Pollux, mắt lóe sáng liếc xéo vào những mảnh gương vỡ trên bàn, lầm

rầm vài tiếng Italia trong cổ họng. Gã e sợ viên thanh tra, nhưng lại là kẻ
thích cà khịa. Gã nói bằng giọng ngang phè như hát kịch: “Tôi nào biết cua
nheo gì đâu. Ông chả có gì ở tôi đâu, cả Cherry nữa.”

“Ngây thơ, hả? Chỉ là bé em hôi sữa chắc?”
“Nghe này, thưa ngài thanh tra. cái gã thối thây Longstreet này bị thế là

đáng. Khéo không hắn lại chả khiến đời Cherry đến khốn khổ ấy chứ, ai
còn lạ gì hắn là quân hám danh ở Broadway

*

. Kẻ hợm mình đều kết cục thế

cả, ông ạ.”

“Biết rõ về Cherry chứ?”
“Ai, tôi ấy à? Bọn tôi là chỗ bạn bè.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.