TẤN BI KỊCH Z - Trang 146

xuống chỉ còn như một sự thỏa mãn mơ hồ, anh ta bắt đầu công khai tấn
công trong cuộc đua vào chức thượng nghị sĩ.

Đòn tấn công của anh ta dưới hình thức một sư phơi bày có chọn lọc, rõ

ràng anh ta nghĩ rằng điều này có thể tha thứ được xét theo phẩm chất
những đối thủ của mình. Các lời đồn đại nhơ bẩn nhất bắt đầu lan ra trong
thị trấn liên quan đến tư cách, sự nghiệp của thượng nghị sĩ quá cố. Mỗi
ngày lại có tin mới. Rõ ràng kho vũ khí mà Hume cùng Rufus Cotton thu
thập khi điều tra vụ giết thượng nghị sĩ giờ đây, từng phát một, được bắn trả
về phía kẻ thù với hiệu quả mạnh mẽ.

Tuy nhiên, bác sỹ Fawcett không dễ dàng cam chịu thất bại. Bộ óc thiên

tài thực sự về hoạt động chính trị, bí mật thành công của anh ta được thể
hiện rõ trong nước đi trả đũa. Một nhân vật chính trị tầm cỡ kém trí tưởng
tượng hẳn sẽ chiến đấu với những lời buộc tội cay nghiệt của Hume bằng
cách chửi rủa, xỉ vả. Nhưng bác sỹ Fawcett không làm thế. Chống lại tất cả
những lời nhục mạ, anh ta chỉ im lặng một cách trang nghiêm. Câu trả lời
duy nhất của anh ta, đó là đề cử Elihu Clay vào chức thượng nghị sĩ.

Chúng tôi vẫn đang nhấn mạnh đến tính hiếu khách của nhà Clay, và tôi

sẵn sàng chờ xem toàn bộ vấn đề thận trọng này sẽ diễn biến thế nào. Bất
chấp giàu có, Elihu Clay có danh tiếng tốt trong hạt Tilden: Là một người
nhân đức, nhà lãnh đạo của thành phần kinh doanh lành mạnh, một trong số
những thế lực trong Phòng Thương mại Leeds, một ông chủ lao động có
tâm - theo quan điểm của bác sỹ Fawcett, ông là ứng cử viên lý tưởng cạnh
tranh với John Hume luôn to mồm đòi cải cách.

Chúng tôi có manh mối đầu tiên cho biết bác sỹ đang nghĩ gì, khi vào tối

nọ anh ta ghé qua nhà tự nhốt mình trong phòng với Elihu Clay. Hai người
nói chuyện tay đôi sau những cánh cửa đóng kín trong hai tiếng. Khi cuối
cùng cũng bước ra ngoài, khéo léo và trơn tru như luôn luôn thế, bác sỹ
Fawcett lái xe đi, chúng tôi thấy gương mặt ông chủ nhà nhăn lại thành một
nét mặt do dự khá dễ chịu.

“Mọi người sẽ không đoán được,” ông ta nói bằng giọng ngạc nhiên, như

thể chính ông cũng không tin nổi, “anh chàng này muốn gì ở tôi đâu.”

“Muốn ông làm con ngựa gỗ chính trị cho hắn,” bố tôi nói dài giọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.