TẤN BI KỊCH Z - Trang 154

không phải tài liệu, mà là thứ quan trọng hơn nhiều khiến cổ hỏng tôi vón
thành cục, trái tim tôi đập thình thịch đến mức sợ bác sỹ Fawcett sẽ nghe
thấy qua bức tường.

Kéo váy lên quá đầu gối và tận dụng cành nho cứng, tôi cố gắng trèo lên

vị trí có thể nhìn rõ hoàn toàn phía trong phòng làm việc. Lòng tôi thầm
cảm ơn các vị chúa tể cho tôi một đêm không trăng. Khi dòm vào bệ cửa sổ
ngoài thấy những gì bác sỹ Fawcett đang làm tại bàn làm việc, tôi có thể đã
hét lên đắc thắng. Đúng như tôi đã đoán! Ngay sau khi thoát khỏi tôi, anh ta
liền lập tức lao vào nghiên cứu cái vật nằm trong ngăn kéo.

Anh ta ngồi đó, gương mặt gầy gò hiện cảm xúc u ám, chòm râu ngắn,

nhọn và gọn gàng của anh ta chìa ra đầy đe dọa, những ngón tay anh ta nắm
chặt cái vật đó, như thể anh ta sẽ phá hủy nó bằng sức mạnh thể lực. Và cái
gì thế kia? Một lá thư - không, một mẩu giấy! Nó nằm trên bàn làm việc
bên cạnh anh ta. Anh ta hối hả cầm nó lên rồi đọc với nét mặt kinh hoàng
đến mức khiến tôi phấn khích, mất thăng bằng trên cành nho ngã bổ nhào
xuống lớp sỏi bên dưới, tạo nên một tiếng ồn đủ dựng cả người chết dậy.

Chắc anh ta đứng bật dậy khỏi ghế lao như chớp ra cửa sổ. Vì điều tiếp

theo tôi biết khi nằm sóng soài trên nền sỏi, đó là nhìn chằm chằm gương
mặt anh ta trên cửa sổ. Tôi quá sợ đến mức không dám cử động dù chỉ một
cơ bắp. Gương mặt ấy đen ngòm như bóng đêm xung quanh tôi. Tôi thấy
đôi môi anh ta quặn lại thành cái nút, đóng sầm cửa sổ lại. Nỗi sợ hãi khiến
tôi choàng tỉnh, lồm cồm đứng dậy co chân chạy một mạch. Tôi nghe thấy
mơ hồ tiếng chân anh ta nện trên lối đi, nghe càng to hơn khi anh ta chạy
đuổi theo tôi.

Anh ta hét lên: “Louis! Bắt lấy cô ta, Louis!” và lao ra ngoài bóng tối

trước mặt tôi là tên tài xế, rặn ra nụ cười ngoác đến tận mang tai, đôi cánh
tay như khỉ giang ra. Tôi đâm sầm vào chúng, gần như bị choáng. Hắn túm
chặt tôi rất nhanh bằng những ngón tay cứng như sắt.

Bác sỹ Fawcett chạy đến tóm lấy cánh tay tôi chặt đến mức tôi thét lên.

“Vậy ra rốt cuộc cô là gián điệp!” anh ta lẩm bẩm, nhìn trừng trừng mặt tôi
như thể tự thuyết phục chính mình. “Cô đã suýt lừa được tôi, con quỷ nhỏ
này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.