TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 154

ngày anh càng kiệt sức đi.
- Như thế thật bậy quá. - Ipy nói.
Cậu vừa đi vừa hát nho nhỏ trong cổ họng cho đến khi gặp cha cậu với
Hori, tay ôm một cuộn giấy, bước vào.
Nét mặt đang lo âu và phiền muộn của Imhotep bỗng sáng lên khi thấy đứa
con út yêu thương nhất của mình.
- A, Ipy của cha đây này. Con có tường trình gì cho cha về công việc
không?
- Tốt cả cha ạ. Chúng con đang lo gặt lúa mạch. Được mùa lắm.
- Ừ, cám ơn thần Re mọi việc bên ngoài đều tốt đẹp cả. Ước chi việc trong
nhà cũng như vậy. Cha vẫn tin ở Ashayet - nàng sẽ không từ chối giúp đỡ
chúng ta trong lúc chúng ta thống khổ như thế này. Cha rất lo âu về
Yahmose. Cha không thể hiểu tại sao nó lại rã rời như vậy.
Ipy cười khinh thị:
- Anh Yahmose luôn luôn yếu đuối.
- Không đúng đâu - Hori nhẹ nhàng chen vào. Sức khỏe của Yahmose tước
đây luôn luôn tốt.
Ipy khăng khăng:
- Sức khỏe tùy thuộc vào tinh thần của con người. Yahmose không bao giờ
có tinh thần. Ra lệnh cho người khác mà anh còn sợ nữa là.
Imhotep nói:
- Chặng sau này thì điều đó không đúng đâu. Mấy tháng sau này Yahmose
tỏ ra có uy quyền lắm. Chính cha ngạc nhiên mà. Nhưng sự yếu đuối về thể
chất này làm cha lo âu lắm. Mersu đã bảo đảm với cha là một khi ảnh
hưởng của thuốc độc đã hết, nó sẽ hồi phục lại nhanh chóng.
Hori đặt tập giấy chỉ thảo sang một bên, anh lặng lẽ nói:
- Còn có những loại thuốc độc khác nữa.
Imhotep quay người lại phía anh:
- Cháu nói thế nghĩa là gì?
Hori vẫn nói bằng một giọng nhẹ nhàng, trầm ngâm:
- Có những thứ thuốc độc không tác động ngay lập tức và không tác động
dữ dội. Chúng đánh lừa người ta. Cứ hàng ngày một ít tích tụ lại sẽ có tác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.