TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 153

không còn ý kiến nào ngoại trừ ý kiến của tôi. Cha tôi có thể ra lệnh ấy,
nhưng dầu giọng nói là của ông ấy, còn bộ óc quyết định những ý kiến đó
là của tôi. - Cậu ta bước đi một hai bước - dừng lại, ngoái lui nói - Vì thế
hãy cẩn thận đấy chị Renisenb, đừng làm cho tôi bất bình với chị.

Renisenb đang đứng yên nhìn theo Ipy thì nghe tiếng chân. Nàng quay lại
và thấy Kait đang đứng bên cạnh mình.
- Thằng Ipy nói gì thế, Renisenb?
Renisenb chậm rai:
- Nó bảo rằng chẳng bao lâu nữa nó sẽ là ông chủ.
- Nó bảo vậy hả? Kait nói. Tôi thì nghĩ ngược lại đấy.

III

Ipy nhẹ nhàng chạy lên bậc thềm nơi mái hiên và đi vào nhà. Cái cảnh
Yahmose nằm thườn thượt trên chiếc trường kỷ dường như làm cậu ta hài
lòng. Cậu cất giọng vui vẻ:
- Thế nào, khá không anh? Chẳng lẽ tụi em không còn bao giờ thấy anh ra
ngoài đồng nữa sao? Em thật không hiểu sao thiếu anh mà công việc cũng
không đến nỗi rối tung lên đấy.
Giọng nói yếu ớt của Yahmose lộ vẻ băn khoăn.
- Anh thật chẳng hiểu ra làm sao cả. Chất độc bây giờ đã bị loại rồi, thế mà
tại sao sức khỏe anh không hồi phục? Sáng nay anh thử bước đi nhưng
chân anh không mang anh nổi. Anh yếu, yếu quá và điều tệ hại nhất là càng
ngày anh càng thấy yếu hơn.
Ipy lắc đầu với một vẻ xót thương hời hợt:
- Như thế thì tệ thật. Thế các y sĩ không giúp được gì sao?
- Người phụ tá của cha Mersu đến đây hàng ngày. Ông ta không hiểu được
trường hợp này. Anh đã uống nhiều loại dược thảo rất mạnh. Hàng ngày họ
vẫn làm bùa phép giải độc cho anh. Đủ thứ thức ăn đặc biệt bổ dưỡng dành
cho anh. Vì thế mà người y sĩ khẳng định với anh là không có lý do nào
khiến anh không mau chóng mạnh trở lại. Thế mà thay vì hồi phục, càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.