TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 176

Vâng, nhưng còn Teti. Còn có đời sống và sự tái tạo đời sống, như nước
trong cơn lũ hàng năm quét đi những gì già cỗi và sửa soạn lại đất đai phì
nhiêu cho mùa màng mới.
Kait đã nói gì nhỉ? “Đàn bà trong nhà phải cùng phe với nhau”. Nói cho
cùng, nàng là gì nếu không phải là một người phụ nữ trong nhà - là
Renisenb hay một ai khác, có gì quan trọng…
Rồi nàng nhe tiếng Kameni - thúc giục, hơi bực bội một chút:
- Em nghĩ gì vậy, Renisenb? Đôi khi trí óc em đi quá xa đấy… Em đi cùng
với anh trên Sống chứ?
- Vâng, Kameni, em sẽ đi với anh.
- Chúng ta đem Teti theo nữa.

II

Thật giống như một giấc mơ, Renisenb nghĩ- chiếc thuyền, cánh buồm,
Kameni với nàng và Teti. Họ đã thoát khỏi cái chết và nỗi sợ hãi cái chết.
Đây là khởi đầu một cuộc đời mới.

Kameni nói và nàng trả lời như trong cơn mê…

“Đây là cuộc đời của mình”, nàng nghĩ, “không còn phải trốn thoát…”
Rồi, bối rối, nàng nghĩ:
“Nhưng tại sao nàng lại nói với mình là “trốn thoát”? Mình có thể bay đi
đến nơi nào được nhỉ?”

Và một lần nữa, hình ảnh của căn phòng đá nhỏ cạnh Lăng hiện lên trong
mắt nàng và chính nàng ngồi chống cằm lên bàn tay…

Nàng nghĩ: “Nhưng đấy là một cái gì bên ngoài đời sống. Còn đây là đời
sống - và bây giờ không còn trốn thoát khỏi nó cho đến khi chết…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.