TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 183

mãnh:
- Cô cứ đợi đó, cô Renisenb. Một ngày kia tôi sẽ nắm lấy ngọn roi trong
căn nhà này - và tôi sẽ vung nó lên. Cứ đợi mà xem.
Renisenb nhường thẳng người lên:
- Bà Henet, bà sẽ không làm hại tôi đâu. Mẹ tôi sẽ không để cho bà làm hại
tôi.
Gương mặt Henet thay đổi, mắt mụ lóe lên ánh lửa:
- Tôi thù ghét mẹ cô - Mụ nói. Xưa nay tôi vẫn thù ghét bà ta… Và cô thì
có cặp mắt của bà ta, cả giọng nói, cả sắc đẹp và cả cái vẻ vênh váo nữa.
Tôi thù ghét cô, Renisenb.
Renisenb bật cười:
- Thế chứ, cuối cùng tôi bắt bà phải tự nói ra điều ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.