TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 187

Đúng, bà hài lòng về kế hoạch của mình. Việc hội ý với Hori sẽ hoàn toàn
kín đáo vì bà sẽ sai Henet đi coi sóc việc dệt vải. Bà sẽ báo động cho Hori
biết những gì sẽ xảy ra và hai người có thể nói chuyện với nhau tự do.

Khi đứa bé gái da đen trở lại báo tin là Hori sẽ làm đúng như lời bà dặn,
Esa thở dài nhẹ nhõm.

Giờ đây, mọi việc đã sắp đặt xong xuôi, sự mệt nhọc trùm lên cả người bà
như một cơn lũ. Bà bảo đứa tớ gái đem bình dầu thơm đến xoa chân tay cho
mình.

Nhịp xoa bóp dầu đều đều làm bà dịu trở lại và chất dầu làm giảm đi cơn
đau nhức của khớp xương.

Cuối cùng, bà nằm duỗi người ra, đầu gối lên chiếc gối gỗ và ngủ… những
nỗi sợ hãi nguôi dần…

Bà thức dậy thật lâu sau đó với một cảm giác lạnh lẽo kỳ lạ. Chân tay bà
đang tê cứng và chết dần… Giống như một cơn co rút trùm lên toàn thân
bà. Nó làm tê liệt trí óc, ý chí, làm chậm lại nhịp đập của trái tim bà…

Bà thầm nghĩ: “Đây là cái chết…”

Một cái chết kỳ lạ, không có triệu chứng, không một dấu hiệu báo trước.
Thế ra, bà tự nhủ. Người già chết như thế này đây… Và rồi đột nhiên một
phán đoán chính xác hơn đến với bà. Đây không phải là một cái chết tự
nhiên: đây là một đòn của kẻ tử thù trong bóng tối đánh ra.

Thuốc độc…
Nhưng bằng cách nào? Khi nào? Tất cả đồ ăn thức uống của bà đã được
nếm thử, được canh giữ cẩn thận, không hề có một sơ sót nhỏ nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.