TẬN CÙNG LÀ CÁI CHẾT - Trang 61

Henet thở dài thườn thượt và bắt đầu xoắn hai tay lại:
- Ông chủ nghĩ rất nhiều về cô ấy, hẳn nhiên. Vâng, điều ấy hoàn toàn tự
nhiên…
Esa ngắt:
- Mụ vào bếp lấy cho ta một ít chà là và rượu. Ừ, cả mật nữa nhé.
Khi Henet đi khuất, bà trầm giọng:
- Tao đánh hơi thấy những chuyện phiền toái. Satipy, mày là lãnh tụ của tất
cả bọn nhỏ ở đây. Cẩn thận, mày nghĩ rằng mày thông minh thì đừng để
mình thành một món đồ chơi trong tay Nofret.
Bà ngã người ra và nhắm mắt lại:
- Tao báo động cho chúng mày. Bây giờ thì ra đi.
- Hừ, chúng ta ở trong tay Nofret. - Satipy vểnh mặt lên nói khi đi ra phía
hồ - Bà Esa già quá sinh lẩm cẩm nên mới có những ý tưởng kỳ quặc ấy.
Chính chúng ta mới nắm Nofret trong tay. Chúng ta sẽ không làm gì để nó
có thể báo cáo lại được, nhưng tôi nghĩ… phải, tôi cho rằng nó sẽ phải hối
tiếc về việc nó đến đây.
Renisenb kêu lên:
- Chị độc ác lắm!
Satipy nhìn nàng có vẻ vui thú:
- Cô đừng giả vờ là cô yêu Nofret.
- Không, em không yêu cô ta. Nhưng chị có vẻ thù hằn quá.
- Tôi nghĩ đến con cái tôi, và đến Yahmose! Tôi không phải là hạng đàn bà
nhu nhược hay loại đàn bà chỉ biết chửi bới. Tôi có tham vọng. Tôi có thể
xiết họng con đàn bà đó với một niềm hoan lạc lớn lao nhất. Tiếc thay, điều
đó không đơn giản, không thể để cơn giận của Imhotep bùng lên. Nhưng tôi
nghĩ, mọi việc rồi cũng sẽ được thu xếp.

II

Bức thư đến như ngọn lao phóng vào con cá. Đờ đẫn, im lặng; Yahmose,
Sobek và Ipy lắng nghe Hori đọc những lời trong cuộn giấy papyrus:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.