TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 124

tảng dựng ngược. Mắt gã lại chạm vào những chiếc lông ngỗng trắng. Gió
hất tơi tả, những chiếc lông xoáy tròn hút vào đêm. Và mưa. Mưa ràn rạt
quật xuống. Người gã như tan ra. Gã khụy dần. Đến lượt gã phải tựa vào
người Thuyên. Đêm cuối cùng của gã kết thúc.

Lanh chạy ào ra bờ suối chỗ vạt rau muống. Người hầm hập như sốt.

Chỗ bàn tay nóng rực. Lanh xòe tay. Những nốt sần chai ửng hồng. Lanh
nhìn xuống mặt nước. Cố tìm bóng mình ở mặt gương lặng phắc nhưng chỉ
thấy nhập nhòa. Lanh xổ tung mái tóc. Còn đâu nữa, mái tóc ngày xưa.
Không nuột nà, óng ả, mái tóc dù dầu dãi vẫn là tóc của con gái dầy dặn.
Bây giờ nó xác xơ, mỗi lần vuốt lại vương mấy sợi bợt bạt trong lòng tay
sần chai. Lanh gắng giữ người nghiêm ngắn, để hình mình đậu yên trong
bóng nước. Vẫn không thể được. Nước trong suốt lạnh lùng. Mà thôi, cần
gì phải nhìn ngắm. Lanh, mày điên rồi sao. Có cái gì đâu mà vẩn vơ, xốn
xang. Cái anh chàng bơ bất kia, có quan hệ gì đến mày. Đừng vơ vào những
cái không phải của mình. Kệ xác, hai mươi ba tuổi đã đâu phải già. Nhưng
liệu chiến tranh còn kéo bao lâu nữa. Chúng nó chắc gì đã đùa. Biết đâu, nó
lại chả thương mình mà vun vào thật sự. Bao nhiêu giằng kéo cùng lúc ùa
đến. Hẵng hượm đã Lanh ạ.

- A, tương tư rồi. Hoan hô.

Cái Thu ở đâu xộc đến nhanh thế. Nó hệt như con ma xó. Lại cả con

nỡm Sương nữa. Hình như hai đứa rủ nhau rình. Thế này thì tệ quá chừng.
Lanh vờ cáu:

- Tao không đùa đâu nhá.

Cái Thu sừng sộ:

- Ai đùa với bà. Mặt như ăn vụng bị tóm kia, còn cãi gì nữa. Liệu mà

khai cho thật. Thế nào, chàng nàng cắn câu chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.