TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 145

Cuối cùng, người trong gói tăng chui ra, dụi dụi mắt.

- Khiếp, làm một giấc ngon quá. Ngủ đã đời.

Người lính này cũng ăn diện không kém. Chừng như anh ta còn tiếc

giấc ngủ dài, làu bàu:

- Gì mà mày ầm ĩ thế. Chả ngủ còn biết làm gì.

Gã kia cười toáng lên:

- Hòa bình rồi bố ạ. Thiên hạ người ta rầm rầm đi về, bố còn tiếc giấc

ngủ xó rừng này. Đấy, thích thì ngủ nữa đi.

- Hòa bình thật à?

- Chứ lại không!

- Thằng Cương đâu?

- Ừ nhỉ. Nó biến đâu mất dạng. Gọi to xem nào.

Tiếng gọi cất lên rền vang. Hóa ra mấy ông tướng này nằm đây đã lâu.

Có mộ phần, được nhận hương khói, thảo nào các bố im tiếng thế. Người
lính tên Cương đi đâu, tất tả chạy về:

- Đéo gì mà ồn ã như có loạn ấy. Bảo mãi rồi cứ vác tên cúng cơm

người ta ra réo. Để vợ tao giật mình, chúng mày liệu liệu cái thần hồn.

- Bố nằm mục xương ở đây, vợ bố lại chả kịp lấy đến hai đời chồng

nữa rồi. Đâu đến phần bố mà giật mình. Rõ tinh tướng.

- Thế nãy giờ mày đi đâu?

- Ngó nghiêng xem binh tình thế nào. Đằng kia đông lắm chúng mày

ạ. Lập thành trạm hẳn hoi. Có cả xe ca chở quân, không phải đi bộ như lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.