TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 158

- Tao đồ rằng, con bé lái đò rất nhiều khả năng có quan hệ ruột thịt với

thằng Vịnh. Cháu chắt, biết đâu con nó thì sao.

Thắng vịt bật ra:

- Vô lí. Không thể được!

- Hượm, để tao nói. Ngay bây giờ, tao vẫn cảm giác có người đang

rình rập cái lều này. Trộm cắp, tất nhiên không. Thằng ngu nhất cũng thừa
biết chả ăn bạc thước gì ở tụi mình. Bố con bé tránh mặt - Nồi cháo cá -
Rồi thằng người ban nãy. Con bé nữa, chúng mày có để ý thái độ của nó?
Khác hẳn với hồi chiều trên đò. Nhìn mặt nó, tao biết không phải người
câm. Chúng mày thấy không, ai hơi đâu mà rình mò chúng mình.

Lí lẽ của thằng Bình nghe cũng được. Nhưng nếu là thằng Vịnh, sao

nó không về nhà? Phân vân quá, vẫn Long tẩu:

- Cũng tại thằng cả đuỗn Thắng vịt. Ban nãy, nó túm chặt lấy thằng

kia, có phải mọi chuyện rành rành rồi không. Ngu quá là ngu!

- Bố láo! Mày bảo ai ngu. Ra đấy mà túm. Nó khỏe như trâu ấy, mới

hẩy khẽ đã ngã bổ chửng.

- Hả? - Bình ních hấp hoảng. - Mày bảo cái gì?

- Thằng kia khỏe lắm. Người tao vẫn ê ẩm.

- Thằng Vịnh ngày còn ở nhà là đô vật!

Bình ních kết luận chắc nịch. Không đứa nào nói gì thêm. Mãi sau

Ngọc khợp mới thẽ thọt:

- Mới đây, tiện công tác tao có ghé vào nhà thằng Vịnh. Mẹ nó giờ yếu

lắm. Khổ, cứ níu lấy tao, mếu mếu, khóc khóc. Tao mới bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.