TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 179

- Nhìn họ hạnh phúc quá. Ai bảo chiến trường chỉ rặt chết chóc, ác

liệt.

- Suỵt. Mồm mày cứ bô lô lên ấy, im nào. Họ nằm trong cái khung

tròn viền sáng, đẹp thiên thần. Bà Lanh thế mà ghê gớm. Đừng nói gì nhé.
Kệ họ. May thì thành.

Tuy không nói ra nhưng hai đứa đều có ý vun vén. Thấy thái độ lạ,

Lanh phải bảo:

- Các em ạ, hắn tỉnh táo rồi. Cho hắn đậu nhờ vài bữa.

Cái Thu, mặt trơ khấc:

- Hắn đậu được cả đời càng tốt, chị ạ.

- Kìa, em nói thế là làm sao?

Cái Sương vội vàng đỡ lời. Khoản ăn nói, bao giờ nó cũng khéo léo

hơn:

- Chúng em biết hết rồi. Chị đừng ngại. Thực lòng chúng em mong

muốn cho chị...

Lanh vội cướp lời:

- Thôi, chị cảm ơn các em nhiều. Các em tốt quá. Nhưng không giữ

nổi hắn đâu. Chị biết!

Gã như con gà cồ lệt bệt quanh quẩn cối xay. Ngược lại với Lanh, gã

đầy thấp thỏm, lo âu. Gã biết không thể kéo dài cuộc sống nơi đây được.
Nhưng đi đâu thì gã chịu. Đơn vị không được, đành một nhẽ. Tìm một đơn
vị khác? Khó lắm, để người ta dò ra gốc tích còn chết nữa. Hay về nhà?
Làng xóm ai dễ để yên. Thằng đào ngũ cuốc mặt, vuốt không hết nhục. Mà
chiến tranh lại đang còn, chưa biết ngày nào dứt. Chỉ có chết! Chết cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.