TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 197

TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ

Phạm Ngọc Tiến

www.dtv-ebook.com

15

Con số sáu hóa lại là con số đẹp. A trinh sát giữ nguyên con số này

qua chiến dịch cuối cùng. C trợ chiến cũng vậy. Không ngờ, những ngày
cuối cùng của chiến tranh lại là những ngày nhàn nhã nhất. Cả C không
một thằng trầy da. Nửa tháng cuối cùng, thậm chí không nổ một phát súng
trận. Nói thế vì đạn bắn cũng nhiều. Nhưng, đấy là lính tráng đổ đạn đi vì
những lí do ngoài trận mạc. C trợ chiến nhàn đến nỗi, cánh lính pháo xưa
nay vẫn vỗ ngực coi mình là lính loại một, nhìn lính bộ binh bằng một góc
mắt, cũng phải ghen tị. C trưởng An đi đâu cũng oang oang:

- Đấy là ông trời có mắt!

Mắt mũi đâu không biết. Toàn C hành quân cũng cơ giới như ai. Đến

nơi, đám lính pháo chổng mông đào công sự thì C trợ chiến rải quân, để rồi
thằng nào thằng nấy sục vào võng ngủ vùi. Đã thế, lại cứ mỗi ngày chuyển
quân một lần. Trung đoàn gần như là hậu quân của hướng chiến dịch 232.
Tiền quân thắng như chẻ tre làm gì hậu quân chả hết việc. Của đáng tội,
mấy cha pháo thỉnh thoảng cũng có ngày được ùng oàng lên trời vài điểm
xạ. Nói thế, không được đánh cũng buồn bực chân tay ra phết. Hành quân
liên tục khiến A trinh sát thất nghiệp. Những ngày cuối cùng không quân
ngụy hầu như rã đám. Cả trung đoàn hỗn hợp, chỉ có mỗi tiểu đoàn cối và
DKZ được bộ tư lệnh chiến dịch điều đi đánh cắt lộ bốn, là còn được
choảng. Mà lại choảng ra trò. Có thương vong nhưng cả tiểu đoàn được bù
xứng đáng. Vào Sài Gòn ngay ngày đầu tiên. Ba tiểu đoàn cao xạ cùng
trung đoàn bộ trong đó có C trợ chiến, chưa vượt hết đội hình sang sông
Vàm Cỏ khúc Đức Huệ thì đã giải phóng. Sau giây phút sung sướng ban
đầu, cả bọn tiu nghỉu. Mẹ khỉ, đánh ròng rã mấy năm liền, đến tăng cuối lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.