TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 206

- Mày bảo, không hồn nhiên làm sao bọn mình qua được chiến tranh

trong lúc đầu thì xanh tuổi thì trẻ. Lại còn những năm tháng kế tiếp nữa.
Chông chênh lắm. Tao là lính còn dễ. Cuộc đời lính, dù sao cũng đơn giản.
Những người lính bước ra khỏi chiến tranh, dấn vào cuộc đời mới bội phần
phức tạp. Chúng mày người trong cuộc, lạ gì.

- Đúng. - Thằng Biên hăng hái xác nhận. - Những thằng lính trở về với

cuộc sống bình thường không phải dễ dàng. Hình như âm hưởng của chiến
tranh cứ vọng mãi, choán ngợp đời sống tinh thần, chi phối... mà thôi triết lí
làm gì, cứ lấy gương tày liếp của ông An mà soi.

C trưởng An người anh cả của đại đội trợ chiến. Ngay tháng hòa bình

đầu tiên đã bị kỉ luật vì bản chất lính chính trực. Hôm ấy, đơn vị đang tập
hành quân cơ giới chuẩn bị cho ngày diễu binh. Đơn vị trú quân ở một thị
trấn nhỏ trên trục lộ Gò Dầu - Tây Ninh. Chiều mát, tập tành xong, tiện có
chiếc hon đa 67 C phó Thạnh mới tậu, An rủ Ngọc khợp phóng dạo trên lộ
vài vòng chơi chơi. Đang mát ga, chợt thấy xúm xít một đám đông trước
cửa tiệm nhậu giữa thị trấn. Thoáng bóng quân phục giữa vòng tròn người,
C trưởng An bèn giảm ga. Anh táp xe vào lề. Đúng lính mình thật. Hai
thằng non choẹt, mặt đỏ như mặt giời. Sao tiết nghiêm chỉnh. Đó là loại
lính vừa bóc hộp, mới toanh, gặp thời, chưa phải đánh chác trận nào đã kịp
hưởng hòa bình. Mụ chủ quán mập ú đang xỉa xói. Đứng cạnh mụ là một
ông đứng tuổi mặc pi-gia-ma. Bộ đồ mới vận chưa quen lắm, nhìn biết
ngay là cán bộ ngoài Bắc mới vào. Hai thằng lính mặt nghệt ra chịu trận.
Giọng mụ kia rèn rẹt:

- Nè, đừng cà chớn nghe không. Giải phóng thì cũng phải đàng hoàng.

Nhà nầy không thiếu người đi cách mạng. Dây dưa đâu có được.

An đạp chân chống, phăng phăng đi vào, hỏi hai thằng lính:

- Có chuyện gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.