TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 81

Vừa ngượng, vừa tức, lại vừa sợ nữa, không biết tính sao Thu bèn

đứng phắt dậy:

- Quân trộm cắp. Thích chết, ra đây được chết.

Liều, định nói quấy quá, không ngờ hiệu quả. Đám kia cười rinh rích

bỏ chạy thục mạng. Nhìn trộm, xưa nay ở đâu cũng bị coi là một thứ tội.

Xe chuệnh choạng. Hắn đánh mắt mau hơn. Thằng cha này có vẻ liều,

phải xem chừng. Nghĩ thế, Thu chặn trước:

- Nhìn gì mà khiếp thế?

Hắn không trả lời. Thấy mắt hắn dại hẳn đi. Xe từ từ táp vào lề. Thu

hoảng hốt:

- Làm trò gì thế, điên à?

Hắn vẫn không nói. Nhoài hẳn người, đổ sang ghế phụ. Thu luýnh

quýnh quờ tay tìm khẩu súng. Khoang xe chật chội không quay được
người. Nguy mất. Vùng vẫy thế nào, mặt hắn gục gọn vào giữa ngực Thu.
Thoáng rất nhanh một cảm giác nóng sực, ran hết lồng ngực. Thu nghẹn
hơi, giáng cái tát rõ mạnh vào mặt hắn. Thấy hầm hập, hình như hắn lên
cơn sốt thật. Chỉ có thế, xe lại bon đi. Thu khóc thút thít. Khóc mãi vẫn
không hiểu mình khóc vì lẽ gì. Tuyệt nhiên không thấy giận hắn. Lạ thế.

Xe về đến trại thì trời tối. Hắn quày quả đi ngay. Lanh và Sương giữ

thế nào cũng không được. Sáng ra mới phát hiện xe hắn đỗ ngay rìa trại.
Hắn nghỉ đêm ngay dưới tán dẻ gai. Không thể hiểu nổi. Từ lúc “kia” hắn
không nói một tiếng. Đến cả lời xin lỗi cũng không.

Một tuần sau, hắn xộc xe vào giữa sân. Cười toe toét đến ghét. Lại có

quà cho tất cả. Thu làm mặt giận, lánh không tiếp. Đến bữa, hắn cứ thơn
thớn ngồi ăn, coi như không có chuyện gì. Qua lại vài ba lần, thân thiết như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.