TÀN ĐEN ĐỐM ĐỎ - Trang 98

Thi thoảng họ mới trao gửi bằng lời, lúc nghỉ giữa hai đợt hôn. Cô gái vểnh
tai lên nghe.

- Ôi, em nhớ anh quá.

- Dễ anh thì không. Còn nhớ bằng mấy.

- Sao anh gan thế. Đến năm nay, chẳng thư từ gì.

- Hì... hì...

Lại hôn.

- Em vào bằng gì?

- Hỏi dớ dẩn. Đường thông hết rồi. Xe nườm nượp cứ như trảy hội.

Vui lắm. Em đi xe của ban tôn giáo. Theo hướng này, vào tiếp quản Tây
Ninh.

- Ghê nhảy. Con nhớn bằng ngần nào rồi?

- Gặp, anh không nhận ra đâu. Vổng lắm. Phải sắm cho chị chàng

quần áo con. À, biết mẹ vào, nó gửi cho bố quà. Đây này... chút... chút.

- Hí... hí...

- Thôi em đi đây, kẻo xe đợi. Họ trêu phải biết.

- Có mà trêu cây sêu cổng đình. À, liên lạc thế nào nhỉ?

- Cứ viết thư về nhà vậy. Có hòm thư cố định đâu. Di chuyển liên tục.

Thôi em đi nhá.

...

- Ối, ngạt quá. Tham thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.