TẬN HIẾN - Trang 155

Anh ta trỏ một cái lỗ đen nằm trên mặt đất. Lối đi vừa đủ cho một

người lớn chui vào.

“Tuyệt”, tôi nói. Trước đó tôi đã nhận ra một vài cái hang được đặt

cao hơn trên núi và thấy vài người trèo chân trần lên hoặc dùng thang tự
làm. Một lối vào dễ dàng có vẻ quá xa xỉ.

Joshua tỏ vẻ ngạc nhiên trước lời khen của tôi. “Thật không?”
“Thật mà”.
Chúng tôi mất quá nhiều ánh sáng. Joshua dừng lại đốt một cây đuốc,

rồi dẫn tôi vào trong. Lúc đầu cả hai phải cúi người, nhưng càng vào sâu,
trần hang càng rộng hơn và mở ra thành một khoảng không gian vòm rộng
lớn. Nền đất cứng, những bức tường đá lởm chởm. Đây là một cái hang tự
nhiên, nhưng tôi nhận ra vài nỗ lực văn minh hóa nó. Nền hang được dọn
sạch và san phẳng, đá tảng và đá viên dẹp gọn ở góc hang như thể chúng
được thu gom để lấy không gian. Một số đồ đạc đã được chuyển vào: một
chiếc ghế gỗ nhỏ và một chiếc đệm nhìn như chỉ vừa một người ngồi.

“Chắc cô nghĩ nhà tôi nhỏ?” Joshua nói.
Đúng thế; nhưng thực ra nó còn rộng hơn phòng kí túc của tôi ở học

viện Thánh Vladimir, “Ừm… phải, nhưng ý tôi là, anh bao nhiêu tuổi?”

“Mười tám”.
“Bằng tôi”, tôi nói. Hình như điều này khiến anh ta khá vui. “Có một,

ừm, một chiếc hang riêng ở tuổi mười tám quả thật khá tuyệt”. Sẽ tuyệt hơn
nếu có điện, Internet và ống dẫn nước, nhưng không cần thiết phải nói ra.

Đôi mắt xanh lơ của Joshua sáng bừng lên. Tôi không thể không nhận

ra vẻ tương phản đẹp tuyệt của đôi mắt trên làn da rám nắng của anh ta.
Nhưng tôi gạt bỏ ý nghĩ ngay lập tức. Tôi không đến đây tìm bạn trai. Tuy
nhiên tôi là người duy nhất nghĩ thế, vì Joshua đột ngột bước tới.

“Cô có thể ở lại nếu muốn”, anh ta nói. “Những Kẻ Vấy Bẩn khác sẽ

không bao giờ tìm thấy cô ở đây. Chúng ta có thể cưới nhau, rồi có những
đứa trẻ, chúng ta sẽ xây một căn nhà như của bố mẹ tôi và…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.